Thi sĩ Lưu Trùng Dương cùng những trang thơ được yêu thích nhất

Lưu Trùng Dương (1930-2014) tên thật là Lưu Quang Luỹ, sinh tại thành phố Đà Nẵng trong một gia đình có dòng máu văn hoá nghệ thuật. Đến nay ông đã có nhiều tác phẩm, trong đó có 19 tập thơ, 15 tác phẩm văn xuôi, 9 kịch bản sân khấu – điện ảnh. Thơ đưa vào sách giáo khoa giảng dạy: 5 tác phẩm, thơ dịch ra tiếng nước ngoài có 5 tác phẩm. Thơ được phổ thành nhạc và tổ khúc giao hưởng có 20 tác phẩm. Thi sĩ là một trong số ít những nhà thơ được nhiều giải thưởng văn học nghệ thuật danh giá được người đời ngưỡng mộ và ca tụng. Hãy cùng nhau xem những thi phẩm xuất sắc của ông các bạn nhé!

Giao thừa này, Báu ở đâu

Gửi Nguyễn Trung Thành
Giao thừa này, Báu ở đâu Báu nhỉ?
Giữa rừng Tây Nguyên hùng vĩ bóng xà nu
Mở đài khuya nghe thư Tết Bác Hồ?
Hay Báu ở một làng ven biển rộng
Đêm Quảng Ngãi trời đầy sao hi vọng
Đón giao thừa chờ tiếng pháo mừng xuân?
Hay Báu đã về xóm cũ Tam Quan
Ăn miếng dừa thơm đậm tình cá nước?
Hay là Báu đang cùng dân nổi đuốc
Thiêu hàng rào ấp chiến lược thành tro?…
Báu ở đâu, ở đâu giữa lúc giao thừa
Nam – Bắc gọi nhau dạt dào tưởng nhớ!…
Đọc thư Báu mà tưởng chừng nghe rõ
Chính mình đang tâm sự với mình:
“… Ôi những xóm làng rợp bóng dừa xanh
Đã ấp ủ ta mười năm kháng chiến
Đến cây cỏ cũng thiết tha, trìu mến
Đến khí trời cũng đùm bọc, thương yêu!…
Lớn giữa căm thù: kỳ diệu bao nhiêu
Em gái nhỏ thành anh hùng giết giặc
Làng ta đó, dưới mưa bom xơ xác
Giải phóng rồi cuộc sống hồi xuân.
Mỗi làng xóm đơn sơ, mỗi khuôn mặt bình thường
Đều chứa một bản trường ca bất tuyệt”.
Phải, Báu ơi: dẫu nghìn trang tiểu thuyết
Viết say mê chưa nói được một phần
Bởi anh hùng là tập thể nhân dân
Bởi Tổ quốc ta vô cùng vĩ đại!…
Trời Hà Nội vẫn xanh như buổi ấy
Hai đứa mình đi chợ Tết bên nhau
Nhưng năm nay tơ lụa ít khoe màu
Để áo nhuộm xanh sẵn sàng chiến đấu
Người lính phòng không đón giao thừa trên mâm pháo
Nhìn trời sao tưởng thấy cả miền Nam…
Phần mình thì tháng trước ở Nghệ An
Ra trận địa làm thơ cùng chiến sĩ.
Mình mong mỏi những vần thơ chống Mĩ
Sẽ hành quân bên pháo suốt đường dài
Và trong từng viên đạn diệt máy bay
Có chút hồn mình hoà trong thuốc nổ…
Mỗi khi gặp một người quen biết cũ
Báu nói giùm mình gửi lời thương
Trái tim mình vẫn đập giữa quê hương
Dù mình sống nơi nào trên trái đất.
Chưa trực tiếp ra chiến trường giết giặc
Bút mình cầm nguyện góp một mũi chông
Với triệu mũi chông nhọn hoắt căm hờn
Của nửa nước anh hùng đang rực đỏ…
Thôi Báu nhé, giao thừa đang tới đó;
Dù ở đâu ta vẫn đứng kề nhau
Bắc cùng Nam chỉ một chiến hào…

Nói với người yêu

Anh yêu em vì sao không biết rõ
Chỉ biết yêu em anh thấy yêu đời
Như chim bay thở hút khí trời
Như ruộng lúa uống dòng nước ngọt
Em: hy vọng, em là mơ ước
Là niềm đau, nỗi khổ, nguồn vui
Trái tim anh ở trong ngực em rồi
Tim không thể rời em mà sống được
Và nếu ta đầu thai sang kiếp khác
Anh chắc rằng anh sẽ lại yêu em
Khi anh đứng canh cho Tổ quốc bình yên
Sung sướng thấy em gắn liền đất nước
Khi anh đổ mồ hôi tươi tốt đất
Vì ngày mai – anh hiểu cũng vì em
Tâm hồn anh như lửa mới bùng lên
Trán thêm rộng, tay thêm dài thêm vững…
Anh yêu em như yêu sự sống
Không băn khoăn em đẹp ít hay nhiều
Vì lẽ giản đơn: từ buổi anh yêu
Trong mộng, trong đời em đều đẹp nhất
Anh không chỉ yêu trời xanh trong mắt
Mà còn yêu nắng rám trên tay
Như hằng yêu vết sẹo dưới lông mày
Như vẫn thích nếp cằm dài bướng bỉnh
Anh yêu em không hề suy tính
Như kẻ đi buôn tính vốn tính lời
Càng thương em từ thuở nhỏ mồ côi
Như anh đã tự ngày thơ vắng mẹ
Cũng như em, không tiền tài, danh vị
Cũng như em, anh chỉ có tấm lòng
Ta còn nghèo, nhưng làm chủ núi sông
Đời vốn đẹp vì nỗi đau sinh nở
Anh chưa thể mua một món quà rất nhỏ
Song có thể cho em khối óc, bàn tay
Với tình yêu, ta sẽ dựng lâu đài
Cây hạnh phúc tưới mồ hôi sẽ lớn…
Em, em ơi, trên đường dài lý tưởng
Ta cầm tay nhau: vui sướng nào hơn?
Dù anh hay em ngã xuống nửa đường
Trong tim bạn ta vẫn cùng đi tới!…

Màu sắc

Anh đọc ngày nào trong sách:
Màu tím là màu nhớ nhung…
Từ bữa đôi ta xa cách:
Màu nào cũng nhớ cũng mong!
Màu huệ trắng nhắc áo em
Màu hồng tươi nhắc môi em
Liễu xanh dài nhắc tóc em
màu cờ đỏ càng nhắc em…
Quê hương bao nhiêu màu sắc
Nhớ em: thương bấy nhiêu màu
Như nhìn đôi mắt thẳm sâu
Anh thấy màu trời sắc biển…

Trên đây là những thi phẩm vang danh của nhà thơ Lưu Trùng Dương. Chùm thơ này được đông đảo bạn đọc yêu thích và mến mộ. Với ngòi bút tài tình những bài thơ như gõ cửa tâm hồn người đọc một cách tự nhiên nhất. Hãy theo dõi bài viết và cảm nhận phong cách sáng tác thơ của ông nhé! Cảm ơn các bạn đã theo dõi bài viết này của chúng tôi!