Nhà thơ Lê Đạt cùng tập thơ Chiều Bích Câu hấp dẫn phần đầu

Trong nền thơ ca Việt Nam, Lê Đạt là một cây bút vang danh được đông đảo bạn đọc đón nhận nồng nhiệt. Với ngòi bút tinh tế cùng sự tìm tòi mà những thi phẩm của ông luôn đi sâu vào tâm hồn người đọc. Nếu bạn tò mò về thi sĩ kiệt xuất này thì hãy cùng chúng tôi đón xem tập thơ Chiều Bích Cầu thành công nhất của ông nha!

Xưng danh

Phó thường dân phố nhỏ vô danh vô giai thoại
Thành tích mấy trang giấy sờn mấy câu thơ bụi núi Vô Sơn

Quá trình công tác

Tôi ghé như thiểu số phụ gia
Vẩy chữ thăng hoa
Thoáng cà cuống chưa đóng lọ
Đừng tìm tôi
chỗ những ghế ngồi
Hộp thư
đuôi chớp ngộ đầu ô

Khuyết điểm

Vườn chôm chôm khem thèm thòm trái cấm
Vui mồm lắp lẫn nhiều kinh kệ không quen

Thuở xanh hai

Không ai chọn đất mình sinh đẻ
Như không ai chọn mẹ chọn cha
Tôi trở về nơi tôi tuổi nhỏ
Một tỉnh thượng du bụi đỏ
Bến Âu Lâu sông Hồng
Nhận ra tôi
chỉ gốc cây gạo cụt
Tạm ứng nửa trời hoa trước đón nhau
Một em gái nhìn tôi bỡ ngỡ
Ngày nào anh còn mua kẹo em ăn
Dung dăng dắt tay em ngoài phố
Mới hơn mười năm trời
Em xa lạ gọi tôi bằng bác
Vầng trán lạnh dăm nếp đau ngơ ngác
Hỏi thầm đôi sợi tóc vô tình
sớm bạc vì đâu
Có đủ giải sông Ngân
Cắt chúng ta bờ hai thế hệ
Em bỗng cười như nắc nẻ
“Em nhận ra anh rồi
Sao anh mau… trẻ thế”
Và thoăn thoắt xuân vút cao đà nắng
Em giơ tay rất quân sự chào tôi
Ai đánh rớt những cánh hôn hồng cỏ dại
Hoa mười giờ
môi con gái chín cây
Em dắt tay tôi đi chơi
Giữa vườn sao nở sáng
Như tuổi em chưa mười tám
Như ngày nào dĩ vãng
Sống lại dần từng phút quê xưa
Có phải em nhận ra tôi
tôi nhận ra thơ nhỏ
Thuở xanh hai
mình lại ra đời

Hoa mười giờ

Em hái hoa mười giờ
Hoa thì em mười bảy
Tim tìm em chả thấy
Hoa chỉ hoa mười giờ
Anh trồng hoa mười giờ
Hoa mở vườn em hái
Mắt đuôi chớp xuân về
Hoa chạy hường lên má
Hoa em đền hoa má
Thơm má hoa mười giờ
Mưa rửa đền
Hoa tuổi trắng lau quên

Gốc khế

Khi gió mùa anh đi
Sang sông tìm nắng khác
Để mẹ già tóc bạc
Lưng còng trên gậy tre
Để người yêu ngơ ngác
Gốc khế xanh đầu hè
Ba năm anh không về
Mẹ già anh ngơ ngác
Lưng còng đau gậy tre
Người yêu anh đốm bạc
Tóc khế xanh đầu hè
Ba năm anh không về
Ba năm rồi ba năm
Mẹ anh thành nấm đất
Người yêu anh cũng đi
Gốc nửa ngày khế chát
Sót bóng hoa mơ chờ

Hái hoa

Anh rừng anh hái hoa
Hoa lúm hoa bông thắm
Hoa bông môi thật hồng
Em đùa em lấy chồng
Hoa cho bông chết đắng
Anh lòng anh hái hoa
Hoa hái hoa bông thắm
Hoa bông hoa rỏ hồng
Hoa hồng bông hồng bông

Anh muốn

Anh muốn làm bông hoa
Đầu xuân cài cỏ mộ
Thơm em đôi nỗi hường
Khuây hương đừng khóc nữa
Anh muốn làm con chim
Xập xanh xoè cửa ngó
Líu lô em quái chiều
Má đèn xoe sáng ngõ
Anh muốn gối trăng em
Một tình như duyên lạ
Nhé yêu anh bây giờ
Quên đi anh ngày cũ

Chiều Bích Câu

Cột đèn rớm điện
Là chiều Bích Câu
Rằng tiên giáng trần
Rằng ta gặp nhau
Lạnh giờ em đâu
Khói lay mái chùa
Mà ngỡ tên em
Mờ ơ đá vỡ
Ba hồi ngân chuông
Có nhớ có thương
Thì ròng tóc xuống
Mây trắng ngàn năm
Ơi em cổ tích
Mùi mưa xưa

Thuỷ lợi

Em vỗ lòng anh
Một dòng nghĩa nặng
Đất xưa cỏ đắng
Heo may trắng đồng
Nay mùa đông lúa
Ngô bồng bông con
Nay đàn chữ lội
Lá ô xoè đường
Nay hoa đơm lối
Bướm về văn công
Một đàn ngày trắng phau phau
Bì bạch bờ xoan nước mát
Mộng hoa dâu lum lúm má sông đào

Lê Đạt chủ trương dường lối thơ tạo sinh – thơ phải dựa vào ý tại ngôn ngoại, phải cô đúc, đa tầng, đa nghĩa, và đa ngã (phỏng theo nhà phê bình Thuỵ Khê). Ông là một cây bút giá trị góp phần không nhỏ trong sự phát triển văn học nước nhà. Cảm ơn các bạn đã theo dõi bài viết này của chúng tôi!