Nguyễn Lãm Thắng và Phần Quê hương, đất nước (Tập 1008 bài thơ thiếu nhi)

Những phần trước trong tập 1008 bài thơ thiếu nhi Nguyễn Lãm Thắng đã viết về gia đình. Đến phần này tình cảm gia đình được mở rộng hơn đó chính là tình yêu quê hương, đất nước và con người. Những tình cảm ấy vô cùng trong sáng và hồn nhiên ở lứa tuổi trẻ thơ. Đó là cảm giác thân thương với những gì mình gắn bó hay các địa danh mà mình đã đi qua. Hãy cùng chúng tôi tìm hiểu các bài thơ thiếu nhi hay dưới đây bạn nhé!

Bản Iều

Quả đồi như ụ rơm
Mọc lên từng chiếc nấm
Những chiếc – nấm – nhà – sàn
Gọn gàng và xinh xắn
Bên những con đường mòn
Có hoa lau trắng muốt
Mây trắng bên sườn non
Vẽ nên hình ông bụt
Róc rách bờ suối nhỏ
Chảy ra dòng sông Con
Như lòng người ở bản
Gửi tình về làng thôn
Những đứa bé tóc xoăn
Hồn nhiên trên lưng mẹ
Những hạt mầm lên xanh
Cũng từ trong mắt trẻ
Những cụ già đen sặm
Gối tay qua núi rừng
Lửa bập bùng đêm tối
Giấc ngủ vùi trong trăng
Lúa, ngô biếc đồi nương
Mít, xoài thơm thung lũng
Bạn về bản Iều không?
Nghe mùa reo sức sống.

Bến sông chiều

Cái nắng cuối ngày
Nằm dài trên cát
Cái gió cuối ngày
Đu cành tre hát
Một cánh buồm xanh
Bồng bềnh trên sóng
Một đàn cò trắng
Bay về nhanh nhanh
Vạt bắp trổ hoa
Luống cà trổ nụ
Cuối bãi xa xa
Vầng trăng mới nhú
Em theo chân chị
Em theo chân anh
Cùng nhau xuống bến
Ôm dòng sông xanh.

Biển gọi bình minh

Reo vui ngàn con sóng
Biển réo gọi bình minh
Mặt trời lên thắp sáng
Sóng nước càng lung linh
Thuyền về đầy tôm cá
Chở nặng nụ cười vui
Người người trong hối hả
Gánh niềm vui nhân đôi
Đàn hải âu tung cánh
Kéo mặt trời lên cao
Nắng vàng thêm óng ánh
Con sóng xô dạt dào…

Buổi sáng quê nội

Khi mặt trời chưa dậy
Hoa còn thiếp trong sương
Khói bếp bay đầy vườn
Nội nấu cơm, nấu cám
Đàn trâu ra đồng sớm
Đội cả sương mà đi
Cuối xóm ai thầm thì
Gánh rau ra chợ bán
Gà con kêu trong ổ
Đánh thức ông mặt trời
Chú Mực ra sân phơi
Chạy mấy vòng khởi động
Một mùi hương mong mỏng
Thơm đẫm vào ban mai
Gió chạm khóm hoa nhài
Mang hương đi khắp lối
Buổi sáng ở quê nội
Núi đồi ngủ trong mây
Mặt trời như trái chín
Treo lủng lẳng vòm cây.

Chiều cao nguyên

Thênh thang chiều
cao nguyên xanh
gió mênh mông,
nắng hanh hanh xuống đồi
Cánh hoa rừng
ngan ngát hương
lẫn trong tiếng suối
về thung lũng chiều
Chè xanh đầy gùi
theo mẹ về buôn
hoàng hôn phố núi
mênh mang đất trời
Tung tăng em về
trên con dốc quen
cùng bạn, em hát
bài ca núi đồi
Cồng chiêng rộn ràng
bùng ánh lửa reo
tiếng cười làm ấm
buổi chiều cao nguyên.

Chú ở Trường Sa

Mặt trời thấp chừng gang tay
Từ từ nhô lên mép đảo
Sóng vui reo suốt đêm ngày
Bài ca hân hoan huyên náo
Trường Sa ngập đầy gió bão
Trường Sa nắng bụi dữ dằn
Phong sương làm phai màu áo
Khuya nghe tiếng thở chị Hằng
Chú ở Trường Sa… vậy đó
Rau xanh trong chậu đâm chồi
Cây ớt quả xanh quả đỏ
Bé xíu nhưng mà cay ơi!
Sóng dậy sớm hơn tiếng gà
Tiếng chim ngọt hơn sương sớm
Biết là mấy chú nhớ nhà
Nên chiều khói bay rất mỏng
Đêm ngày sống chung với biển
Đảo vẫn xanh màu biếc xanh
Chú kể cháu nghe nhiều chuyện
Hoan hô chú quá tài tình..

Con đường làng

Con đường rợp bóng tre
Uốn mình trong nắng hạ
Tiếng chim rơi ngọt quá!
Khẽ động cọng rơm vàng
Buổi sớm sương mơ màng
Mắt long lanh ngọn cỏ
Buổi trưa thơm cánh gió
Nâng bước em tới trường
Cây gạo đứng bên đường
Mẹ về trưa nghỉ mát
Con chim sâu vừa hát
Giọt mồ hôi lăn tròn
Buổi chiều tím hoàng hôn
Đàn trâu về lững thững
Bóng trăng tròn lừng lựng
Vắt vẻo ngọn tre già…
Ai một lần đi xa
Con đường cong nỗi nhớ
Lòng luôn thầm nhắc nhở
Con đường làng thiết tha.

Con suối nhỏ

Tôi là con suối nhỏ
Nằm dưới tàng cây xanh
Bạn của nai, của thỏ,
Của hoa thơm, trái lành
Tôi là con suối nhỏ
Nằm ở dưới chân đồi
Bạn của sương, của gió,
Của vầng trăng lưng trời
Tôi là con suối nhỏ
Trong veo và ngọt ngào
Đàn tôi gieo róc rách
Khi trầm, khi vút cao
Tôi là con suối nhỏ
Men bờ đá tôi đi
Tôi yêu cua, yêu cá
Tiếng hát ru thầm thì
Tôi là con suối nhỏ
Bước chân không biết dừng
Mang niềm vui bày tỏ
Với dòng sông mênh mông
Mai sông về biển mẹ
Có bước tôi theo về
Biển nằm nghe tôi kể
Câu chuyện dài sơn khê…

Cùng ông thăm lúa

Cùng ông thăm lúa trên đồng
Cháu vui vui giữa mênh mông đất trời
Bồng bềnh mây trắng êm trôi
Tiếng chim ríu rít gọi mời hân hoan
Cánh đồng như một biển vàng
Gió đưa lớp lớp hàng hàng sóng lay
Hạt vàng tròn trịa căng đầy
Mùi hương thơm ngát ngất ngây đồng chiều
Theo ông cháu biết bao điều
– Có hạt cơm, phải mất nhiều công lao.
Nói gì mà lúa rì rào?
Hình như lúa bảo: – sắp vào mùa vui.

Dòng sông quê

Dòng sông thân yêu
Chở hương của lúa
Chở nắng của diều
Chở mây của gió
Dòng sông quê em
Chở nguồn của suối
Chở ngày của đêm
Chở trăng của Cuội
Dòng sông không tuổi
Chở tuổi thơ em
Năm tháng êm đềm
Chở bao mơ ước.

Đặt tên nhớ làng

Ba lớn lên từ làng
Ở miền quê rừng núi
Có cánh đồng gian nan
Có dòng sông lầm lũi
Có bài hát chăn trâu
Có lời ca mót lúa
Bắt con cá ao sâu
Nướng củ khoai trên lửa
Nghe con vượn kêu chiều
Nhìn đàn chim về tổ
Mùa đông gầy mưa xiêu
Mùa hè khô nắng đổ
Núi đồi nhiều gốc sim
Mà nhớ mùa xưa đói
Đôi chân trẻ đi tìm
Từng quả sim chín vội…
Biết bao điều phải nhớ
Khi nghĩ về làng quê
Ba một đời mắc nợ
Mỗi năm đôi lần về
Tên con ba sẽ gọi
Giản dị một chữ Sim
Để lòng ba nhớ mãi
Làng quê xưa của mình

Em nghĩ về Trái Đất

Em vươn vai đứng dậy
Trái Đất đã xanh rồi
Giữa biêng biếc mây trời
Tiếng chim vui ngọt quá
Quàng khăn xanh biển cả
Khoác áo thơm hương rừng
Trái Đất mang trên lưng
Những đứa con của đất
Tuy màu da có khác
Nhưng vẫn chung nụ cười
Như biển cả không vơi
Một màu xanh thăm thẳm
Như ban mai nắng ấm
Lung linh bờ thảo nguyên
Hãy giữ được bình yên
Cho hoa thơm thơm mãi
Em vươn vai đứng dậy
Mong Trái Đất hoà bình
Đừng bao giờ chiến tranh
Mà đau hòn máu đỏ
Cho năm châu hội ngộ
Trong tình thương loài người
Và cho khắp mọi nơi
Là nhà bồ câu trắng

Em về Tam Đảo

Em về Tam Đảo sáng nay
Chuyến xe đi giữa màu mây ngoằn ngoèo
Dốc cao, xe chầm chậm leo
Nhìn quanh chỉ thấy là đèo dốc thôi
Bỗng nhiên mây biến tan rồi
Xe dừng trên đỉnh… tuyệt vời! đẹp chưa!
Ngập ngừng cái nắng ban trưa
Sáng lên với đám mây vừa bay qua
Nào sương nào khói la đà
Mắt em bỡ ngỡ như là trong mơ
Nắng xuyên qua lớp mây mờ
Núi đồi nghiêng xuống một bờ cỏ hoa
Nhà gần ấp ủ nhà xa
Nhấp nhô những chiếc nấm hoa lưng đồi
Su su mươn mướt xanh tươi
Thiên nhiên vẽ một khung trời biếc xanh
Em về Tam Đảo cùng anh
Nghe con suối chảy trên nhành mây bay.

Em yêu Tổ quốc của em

Em yêu Tổ quốc của em
Có đồng lúa biếc, có miền dừa xanh
Có hoa thơm, có trái lành
Có dòng sông soi bóng vành trăng yêu
Bờ tre cõng tiếng sáo diều
Khúc dân ca lại dặt dìu lời ru
Bốn mùa là bốn câu thơ
Ngọt ngào, nồng ấm giữa bờ ca dao
Dãy Trường Sơn ngun ngút cao
Mây chen lá, suối rì rào hát ca
Đèo sương ngậm ánh trăng ngà
Rừng vàng ngan ngát ngàn hoa khoe màu
Biển Đông khẳm những chuyến tàu
Đầy khoang cá nặng hẹn nhau ngày về
Cánh buồm căng gió say mê
Làn sóng xanh mãi vỗ về yêu thương
Dọc ngang biết mấy nẻo đường
Thắm trang sử Việt, rạng chương anh hùng
Bao nhiêu chiến thắng lẫy lừng
Làm nên Tổ quốc kiêu hùng hôm nay.

Hương tràm

– Bé chưa qua rừng tràm
Mà sao nghe thơm thế!
– Chiều nay bà về thăm
Mang dầu tràm tặng mẹ
Ừ! bé hiểu ra rồi
Dù quê xa xa mấy
Bé chưa đến núi đồi
Hương đã về phố đấy!
Có bà là cầu nối
Giữa phố với miền quê
Quê ơi! bao mong mỏi
Tết nay bé sẽ về…

Im lặng cỏ

Im lặng cỏ, cỏ không sao nói được
Mùa theo năm, năm theo khói bụi mù
Những nấm mộ như nói lời non nước
Những ngôi sao không hề biết cúi đầu
Im lặng cỏ, nghĩa trang chiều ngút cỏ
Xanh như lời nguyền phút cuối ra đi
Im lặng cỏ, như lời bao chiến sĩ
Chết cho quê hương, Tổ quốc… sá gì?
Im lặng cỏ, một màu xanh bất tận
Đất và trời chung một cõi xanh xanh
Em đến viếng trong trầm ngâm im lặng
Giữa hoàng hôn em nghe cỏ trở mình.

Mời bạn về thăm xứ Huế

Mời bạn về thăm xứ Huế
Có núi Ngự Bình thông reo
Có dòng Hương Giang thơ mộng
Thuyền ai nhẹ lướt mái chèo
Mời bạn về thăm xứ Huế
Qua cầu Tràng Tiền nắng xanh
Êm êm con đường Thành Nội
Nghe con chim hót trên cành
Mời bạn về thăm xứ Huế
Thăm chùa Linh Mụ cổ xưa,
Chợ Đông Ba đông đúc thế
Mắm tôm, mè xửng tìm mua
Mời bạn về thăm xứ Huế
Ghé thăm cầu ngói Thanh Toàn
Về Bao Vinh thăm phố cổ,
Bơi đùa sóng biển Thuận An
Mời bạn về thăm xứ Huế
Mà nghe Nam ai, Nam bằng
Tình người sao da diết thế
Hỏi thầm: – Như rứa là răng?

Mùa gặt

Không đợi đến mùa thu
Cứ vào mùa gặt hái
Cả xóm làng hình như
Ai đem vàng ra trải
Lúa vàng phủ sân phơi
Lúa vàng nong, vàng thúng
Ụ rơm như quả đồi
Khoác áo vàng rất thụng
Rơm vàng ra tận ngõ
Rơm vàng ra khắp vườn
Lúa vàng hanh nắng gió
Lúa vàng dọc con đường
Mái Vàng cùng con nhỏ
Ăn no dắt đi chơi
Lên ụ rơm trượt ngã
Mẹ con phá lên cười.

Mùa ổi

Tháng ba mùa ổi chín
Thơm nức vườn nhà em
Chào mào về thăm viếng
Ổi vàng hoe tiếng chim
Ngọn gió nồm mát rượi
Đưa hương ổi bay xa
Em mời anh mời chị
Cuối tuần ghé thăm nhà
Ổi năm nay to lắm
Ngọt lịm tận đầu môi
Những trái vàng rám nắng
Nhìn là thích lắm rồi
Anh chị về, về nhé!
Ông bà đợi đã lâu
Nhớ không được về trễ
Ổi rụng chẳng còn đâu!

Nhịp võng đưa

Võng đưa võng đưa
Hương mùa thơm ngát
Tròn xoe bóng mát
Bầu trời trong xanh
Chim hót trên cành
Ru hời trái mọng
Bồng bềnh nhịp võng
Bướm vàng bay theo
Hoa nắng trong veo
Xiên qua cành lá
Võng em đưa đều
Tuổi thơ đẹp quá!
Mây trôi êm ả
Như võng em đưa
Gió ngậm hương mùa
Thổi bồng mái tóc
Nâng bao mơ ước
Võng đưa võng đưa…

Nơi tuổi thơ em

Có một dòng sông xanh
Bắt nguồn từ sữa mẹ
Có vầng trăng tròn thế
Lửng lơ khóm tre làng
Có bảy sắc cầu vồng
Bắc qua đồi xanh biếc
Có lời ru tha thiết
Ngọt ngào mãi vành nôi
Có cánh đồng xanh tươi
Ấp yêu đàn cò trắng
Có ngày mưa tháng nắng
Đọng trên áo mẹ cha
Có một khúc dân ca
Thơm lừng hương cỏ dại
Có tuổi thơ đẹp mãi
Là đất trời quê hương.

Nước chè xanh

Xoa dịu cơn nắng hè
Làm biến tan cơn khát
Nước chè xanh chan chát
Thơm nồng nàn vị quê
Trưa mẹ đi làm về
Bát chè xanh chờ đợi
Chiều bạn bè bố tới
Bát chè xanh mời nhau
Có gì mà ngọt ngào
Lẫn trong từng thớ lưỡi?
Có gì mà mai sau
Vẫn thơm lừng sớm tối?
Cháu về thăm quê nội
Cháu trở lại phố phường
Bát chè xanh bốc khói
Lan xa mùi quê hương.

Ô cửa màu xanh

Buổi sáng bé ngồi học
Bên ô cửa màu xanh
Có vòm trời biêng biếc
Ươm nắng thu đầy cành
Một cánh chim nho nhỏ
Bay vút tận trời xa
Chở theo bao mơ ước
Giữa đất trời bao la
Nhẹ tênh một làn gió
Mang theo hương núi rừng
Một chiếc thuyền lá nhỏ
Bên cửa sổ ngập ngừng
Xinh xinh này, ô cửa
Hoá thành khung trời xa
Biết bao điều mơ ước
Trong sách hồng bước ra…

Trăng đồng quê

Đêm trong đến không ngờ
Sen cũng thơm quá đỗi
Cánh đồng như giấc mơ
Ướp mùi hương lúa mới
Bầy chim cũng thao thức
Niềm vui rung trong cành
Bài ca dâng trong ngực
Dế hát lời cỏ xanh
Gió thổi nồng hương đất
Dạo khúc nhạc đêm sương
Ngàn sao trời mở mắt
Thắp nên một thiên đường
Đêm nay trăng đẹp quá!
Thắp nắng cho cánh đồng
Nên đêm không còn nữa
Chỉ còn ngày mênh mông…

Trên cánh đồng chiều

Bầu trời như trang giấy
Những dây điện vắt ngang
Như là năm dòng kẻ
Làm khuông nhạc mơ màng
Một đám mây bay qua
Dừng trên năm dòng kẻ
Mây làm một khoá sol
Giữa không gian đẹp thế!
Bất ngờ bầy chim sẻ
Đáp xuống những đường dây
Dòng nhạc vừa điểm nốt
Líu lo cùng trời mây.

Trưa trên nương

Cái nắng cũng mệt
Chui vào bóng râm
Gốc cây bỗng nở
Hoa đầy dưới chân
Cái gió cũng mệt
Chui vào trong cây
Cây giơ tay đón
Ngón lá lay lay
Bố em cũng mệt
Nấp vào bóng râm
Mẹ em cũng mệt
Dưới cây mẹ nằm
Còn em dưới suối
Tắm mát vô cùng
Con vện đi đuổi
Tiếng con gà rừng…

Trên đây là các bài thơ thiếu nhi hay của Nguyễn Lãm Thắng viết về quê hương đất nước mà chúng tôi muốn giới thiệu với bạn. Thông qua các bài thơ này chúng ta có thể cảm nhận được sự tươi trẻ, sự thân thương và chân thành ở trong đó. Đó chính là sự yêu thương những gì gắn bó thân thiết với cuộc sống của mỗi chúng ta. Đừng quên đón đọc những bài thơ thiếu nhi hay đặc sắc mà chúng tôi sẽ giới thiệu trong phần sau bạn nhé!