Lạc vào xứ lạ cùng bài thơ Miền Sơn Cước (Mạc Phương) hay, sâu sắc

Bài thơ Miền Sơn Cước (Mạc Phương) được rất nhiều người yêu thích bởi chất thơ trong sáng, đẹp đẽ. Kỳ vĩ mà lãng mạn, bức tranh của đất và trời như man mác, mê hoặc với sắc trắng hồng trải dài tít tắp núi đồi. Vẻ đẹp ngỡ ngàng ấy dường như hút hồn độc giả qua những vần thơ uyển chuyển. Ngay dưới đây, chúng tôi xin mời bạn cùng tham khảo bài thơ hay, độc đáo này nhé!

MIỀN SƠN CƯỚC
Thơ: Mạc Phương
Sáng tinh sương con đường làng tấp nập.
Người gánh gồng người liềm hái ra đồng.
Những thôn nữ với đôi má ửng hồng.
Vui ríu rít cùng mẹ cha gặt hái.
Miền sơn cước trong mùa vàng nắng trải.
Lại rộn ràng chung điệu múa cồng chiêng.
Bên ánh lửa bập bùng cháy nghiêng nghiêng.
Vò rượu cần tỏa mùi hương nếp cẩm.
Cuộc sống nghèo nhưng tình người đầm ấm.
Sau lũy tre xóm nhỏ vẫn bình yên.
Gà báo sáng gáy vang khắp cả miền.
Ôi quê mình sao mà yêu đến thế !
Mời anh đến nghe những câu chuyện kể.
Mộc mạc thôi nhưng chân chất yêu thương.
Đến một lần có lẽ sẽ vấn vương.
Vị đậm đà của hương đồng gió nội.
Sắp vào mùa lá vàng rơi đầy cội.
Rừng rung rinh nắng nhè nhẹ buông câu.
Hạt sương rơi lắc rắc ngỡ mưa ngâu.
Nhưng ấm áp tình người miền quê núi.

Nếu bạn là người yêu thơ thì hãy tham khảo trang Uct.edu.vn để đón đọc những áng thơ hay, độc đáo, đi sâu vào lòng người nhé. Chúng tôi xin chúc các bạn, quý độc giả có những giây phút thư giãn thoải mái nhất nhé!