Bài thơ Vì một bài thơ – Nhà thơ Dương Hoàng

Vi một bài thơ là một trong những bài thơ nổi bật của nhà thơ Dương Hoàng. Qua bài thơ cho ta hiểu hơn về con người, tâm tư , tình cảm của nhà thơ Dương Hoàng. Một con người đã một thời ngang dọc, hiểu rõ về thế thái nhân tình.

VÌ MỘT BÀI THƠ

Tôi từng sống cũng một thời ngang dọc
Sống hung hoang nên cô độc một mình
Cứ mặc đời bao chế giễu rẻ khinh
Chàm lỡ nhúng nên tự mình gánh chịu
Có nhiều lúc lòng ăn năn thấu hiểu
Nhưng lấy ai để bấu víu bây giờ
Rồi vô tình đọc được một bài thơ
“Lời Sám Hối” tôi thẩn thờ chết lặng
Đời tôi đã không như tờ giấy trắng
Tay nhúng chàm nếm vị đắng nhiều hơn
Giờ nhận ra đã quá tuổi dỗi hờn
Áo đã bạc mặt hằn nhiều vết sẹo
Đã có chỗ để cho mình níu kéo
Tôi lần tìm tác giả để học thơ
Em chỉ tôi từng câu chữ chưa ngờ
Em luôn giúp lúc bơ vơ lạnh lẽo
Bởi đã trải sự đời nhiều đeo thẹo
Học rất nhanh em ấy cũng nhiệt tình
Giúp cho mình luôn giữ vững niềm tin
Chỉ ra lối để cho mình sống đẹp
Cửa vừa mở cho cuộc đời sắp khép
Tôi rất vui được bước tiếp trên đời
Viết bài thơ xóa nhiều nỗi đầy vơi
Tôi luôn chọn với những lời tươi sáng
Cảm ơn bạn vì những lời em giảng
Giúp cho tôi tâm trong sáng dịu hiền
Luôn an nhàn với cuộc sống hồn nhiên
Em đem đến như là miền hoang tưởng
Em luôn đúng khi chỉ ra phương hướng
Giúp cho tôi đi đúng với cuộc đời
Tôi và em hai đứa cách hai nơi
Giống như thể hai người anh em ruột
“Lời Sám Hối” đã giúp tôi hiểu được
Giá trị nào sẽ tiếp bước cho tôi.
Dương Hoàng
*************_*********_********
Hùng Phạm

LỜI SÁM HỐI

Thơ: Thanh Hùng
(Cảm tác theo ảnh)

Tôi đã sống hơn phần tư thế kỷ
Đến bây giờ chưa để lại chút gì
Để mẹ cha phải mang tiếng khinh khi
Tôi mặc cảm nên đi trong cô độc!
Như ngày xưa mẹ cha cho đi học
Vì mê chơi nên tụ tập bạn bè
Sống lang thang như một kẻ không nhà
Đi cướp giật sống vui chơi trụy lạc
Giữa xã hội còn nhiều trò đen bạc
Đã dìm tôi vào hố lụy cuộc đời
Tay nhúng chàm rửa sao được người ơi!
Làm cha mẹ mang tiếng đời phỉ báng!
Đã trôi qua biết bao nhiêu ngày tháng
Gặp người quen cũng không dám ngước nhìn
Người gặp tôi rồi mai mỉa rẻ khinh
Xấu hổ lắm sao đời mình đen tối!
Bởi không nghe những lời cha mẹ nói
Nên bây giờ phải chịu nỗi đắng cay
Nhớ mẹ cha mà nước mắt lăn dài
Con bất hiếu làm mẹ vai thêm nặng!
Bởi ngày xưa tôi sống không chọn bạn
Gặp mảng đen xã hội bán lương tâm
Bao nhiêu lần sống trong trại tạm giam
Mới thấu hiểu nỗi gian truân cha mẹ!
Bước ra đời tôi sống trong lặng lẽ
Phụ bao người đã dạy dỗ thân tôi!
Giờ nơi đây trong kiếp sống nổi trôi
Mới thấy được một tương lai bế tắt
Tôi bỏ đi để khuất xa tầm mắt
Của biết bao người đã rất thương tôi
Sống lang thang một nơi rất xa xôi
Đêm nhớ mẹ tôi lại rơi nước mắt!
Cha mẹ ơi! Lỗi lầm con lớn thật
Tay nhúng chàm không tẩy rửa được đâu
Tôi ẩn mình nơi heo hút thật sâu
Để ăn năn cho cõi lòng thanh thản
Cuộc đời tôi xin cho vào dĩ vãng
Người như tôi cũng đáng kiếp sống thừa
Bởi ngày xưa tôi muốn sống như vua
Giờ mới thấy đời này như quyển sách(*)
Mọi người ơi nhìn gương tôi rồi trách
Phải sống sao cho trong sạch với đời
Cổng tương lai đừng vội đóng người ơi!
Đừng cố chấp trượt dài trên con dốc
Giờ đây tôi một mình trong cô độc
Nhớ mẹ cha tôi khóc đã nhiều rồi
Giờ ăn năn và sám hối mà thôi
Xin mẹ cha thứ tha nơi con trẻ
Tp. HCM 12/9/2017
Cùng chia sẻ cảm nhận cũng như phút ngẫu hứng của bạn khi đọc bài thơ Vì một bài thơ của tác giả Dương Hoàng nhé.