Bài Thơ Tiếng Nghệ ( Nguyễn Bùi Vợi ) – Tình Yêu Quê Hương Mãnh Liệt

Bài thơ Tiếng Nghệ được nhiều bạn đọc biết đến nhất là những vùng miền khác. Nguyễn Bùi Vợi là một người con của xứ Nghệ thân thương. Với đặc trưng tiếng nói vùng miền mà bài thơ gợi sự ngạc nhiên và thích thú với giọng nói và cách dùng từ của Nghệ An. Qua bài thơ, tác giả bày tỏ niềm tự hào về quê hương mình đến với bạn đọc
Một bài thơ đặc sắc như vậy , chắc hẳn bạn sẽ rất tò mò phải không ? Ngay bây giờ chúng ta cùng nhau cảm nhận những điều thật thú vị qua bài thơ nhé!

Tiếng Nghệ

Cái gầu thì bảo cái đài
Ra sân thì bảo ra ngoài cái cươi
Chộ tức là thấy mình ơi
Trụng là nhúng đấy đừng cười nghe em
Thích chi thì bảo là sèm
Nghe ai bảo đọi thì mang bát vào
Cá quả lại gọi cá tràu
Vo troốc là bảo gội đầu đấy em…
Nghe em giọng Bắc êm êm
Bà con hàng xóm đến xem chật nhà
Răng chưa sang nhởi nhà choa
Bà o đã nhốt con ga trong truồng
Em cười bối rối mà thương
Thương em một lại trăm đường thương quê
Gió Lào thổi rạc bờ tre
Chỉ nghe giọng nói đã nghe nhọc nhằn
Chắt từ đá sỏi đất cằn
Nên yêu thương mới sâu đằm đó em.

Trên đây, uct.edu.vn đã dành tặng bạn một thơ vô cùng ý nghĩa và đặc sắc. Qua bài thơ chúng ta càng hiểu rõ thêm về những nét đặc trưng của vùng miền. Những bạn ở xứ Nghệ lại thêm phần tự hào, thích thú về quê hương của mình. Tác giả cũng bày tỏ tình yêu mãnh liệt của mình đối với quê hương. Cảm ơn các bạn đã theo dõi bài viết!