Bài thơ Sầu Tư: Nỗi cô đơn, lẻ bóng của chàng thi sĩ

Bài thơ Sầu Tư (Võ Ngọc Cẩn) bao trùm bởi nỗi buồn da diết, cảm thấy bế tắc, lẻ loi trong cuộc sống, trong tình cảm lứa đôi. Những vần thơ da diết đã chạm được đến đáy lòng của nhiều người yêu thơ và cảm thông cho số phận, cho những gánh lo toan cuộc đời đang phải đối mặt và vượt qua. Ngay dưới đây, chúng ta sẽ gửi đến bạn trọn bài thơ  này nhé

SẦU TƯ
Thơ: Võ Ngọc Cẩn
————
Trăng vàng rơi xuống dòng sông
Đục màu sương lạnh mênh mông nỗi lòng
Thương mình một kiếp long đong
Thương con chim lạc bay trong đêm dài
Nợ đời gánh nặng đôi vai
Bước lê trong cõi trần ai nhọc nhằn
Canh trường thao thức trở trăn
Tóc xanh nay đã nhuộm bằng tuyết sương
Tơ tình trăm mối vấn vương
Lời thơ dang dở tình trường đắng cay
Men tình vừa nhấp đã say
Men đời dốc cạn kiếp này đa đoan
Bến xưa đò cũ vẫn còn
Đêm nghe tiếng vạc nỉ non gọi bầy
Khơi miền ký ức vơi đầy
Một vùng bụi cát trơ gầy nhân gian

Bài thơ Sầu Tư với những hình ảnh gợi tả đã phần nào bộc lộ được cảm xúc của tác giả. Còn bạn thì sao? Có những cảm nhận gì? Uct.edu.vn luôn đồng hành và chia sẻ với bạn những vần thơ hay, độc đáo của các nhà thơ nỗi tiếng, mời các bạn theo dỗi. Thân ái!