Bài thơ Mảnh Đời Buồn Đêm Giáng Sinh – Nhà thơ Phú Sĩ

Nỗi buồn lạnh tái tê trong dịp cuối năm, mùa Noel được nhiều tác giả nổi tiếng khai thác, đó là nguồn cảm hứng, là chủ đề bất tận của thi ca Việt Nam. Bài thơ Mảnh Đời Buồn Đêm Giáng Sinh hay chính là tác giả chìm đắm trong nỗi tiếc thương, nhớ nhung vô bờ bến đối với người xưa cũ. Mời các bạn cùng đọc và chia sẻ cảm nhận của mình nhé!

MẢNH ĐỜI BUỒN ĐÊM GIÁNG SINH
Thơ: Phú Sĩ
Cuộc đời là cảnh trái ngang
Luôn phủ mảng màu tối sáng
Giữa dòng người vui rỡ rạng
Còn lắm mảnh đời lang thang
Bởi sinh số kiếp cơ hàn
Đói lòng miếng cơm ngày tháng
Đời em còn đâu điểm tựa
Góc đường dầu dãi nắng mưa
Giáo đường nay vọng tiếng chuông
Chúa giáng sinh vào trần thế
Gieo ấm áp về muôn nẻo.
Mong đời em bớt quạnh hiu
Phố phường rực ánh đèn đêm
Lệ rơi đắng lòng em đếm
Còn bao nhiêu niềm mơ ước
Em chẳng có được trong đời
Dòng người vẫn về lũ lượt
Nguyện cầu hạnh phúc ấm êm
Chúa sao vẫn còn cao thế
Có nghe khát vọng đêm về
Xin đừng quên em bóng xế
Chưa tròn giấc ngủ về đông
Co ro buốt lòng giá lạnh
Đời em có được an lành …

Bài thơ Mảnh Đời Buồn Đêm Giáng Sinh hay chính là tiếng lòng của tác giả trong đêm cuối đông. Những nốt trầm trong tác phẩm đã tạo điểm nhấn, lấy sự cảm thông của tác giả đối với chuyện tình buồn.