[TẬP] thơ lục bát tự sáng tác đặc sắc nhất được chia sẻ rầm rộ

Những bài thơ lục bát tự sáng tác nằm trong tập thơ lục bát được quý độc giả yêu thích nhất. Những bài thơ này thường nói về tình yêu đôi lứa ngọt ngào hay về tình cảm gắn bó giữa thầy cô và bạn bè. Với những ngôn từ mộc mạc nhưng chân thành mà những bài thơ lục bát này luôn khiến cho các bạn ấn tượng sâu sắc

Bạn là người yêu thích văn học thì chắc chắn sẽ không thể bỏ lỡ những bài thơ thắm đượm tình cảm như thế này được phải không? Vậy thì hãy theo Pud.edu.vn khám phá những bài thơ lục bát mang những ý nghĩa sâu sắc dưới đây nhé!

Chùm thơ lục bát tự sáng tác về thầy cô, mái trường xúc động 

Những bài thơ lục bát về thầy cô chính là nỗi lòng của những cô cậu học trò nhỏ năm xưa được cô thầy dạy dỗ. Với thể thơ lục bát đầy thiết tha, da diết gợi lên cho chúng ta bao nhiêu cảm xúc sâu lắng về một thời để nhớ đầy tươi đẹp.

Nhớ về ơn nghĩa thầy cô, nhớ những phút giây thầy trò tâm sự cho nhau nghe. Những lần trốn học đi chơi bị thầy cô bắt gặp. Tất cả, tất cả đã làm nên cho chúng ta một thanh xuân đáng nhớ

Giờ đây khi đã xa trường, xa thầy cô bạn bè chúng ta đều cảm thấy nuối tiếc về một khoảng thời gian vui vẻ đầy ngọt ngào, nhớ đến ” những người lái đò” tận tụy chở chúng ta đến bến bờ tri thức.

Hôm nay, hãy cùng Pud.edu.vn cùng nhau trở về những hoài niệm xưa đầy xúc động nhé!

VỀ LẠI TRƯỜNG XƯA

Con về thăm lại trường xưa
Các em áo trắng ngây thơ nói cười
Từ đâu hàng lệ tuôn rơi
Con nghe vang vọng nụ cười ngày xưa
Con xa ngày ấy đến giờ
Con xa xa tiếng thầy cô giảng bài
Giờ về thăm lại trường ơi
Tóc thầy đã bạc điểm ngôi trên đầu
Xây bao nhiêu những nhịp cầu
Giờ đây cô cũng mái đầu pha sương
Cô thầy là những tấm gương
Hướng cho tuổi trẻ con đường mình đi.

VỀ THĂM THẦY TÔI

Tôi về thăm mái trường xưa
Thời gian vọng lại đong đưa tiếng thầy
Hàng cây đường cũ còn đây
Thầy tôi tóc điểm hoa mây nữa đời
Nhớ sao lớp học chỗ ngồi
Chia đôi phấn trắng đâu rồi ngày xưa
À ơi câu hát chiều mưa
À ơi bài giảng sớm trưa say nồng
Cả đời đưa sáo sang sông
Thầy tôi chẳng quản nhọc công sớm chiều
“Lời thầy chan chứa tin yêu
Lòng con nhớ mãi muôn điều…thầy ơi!”

HOÀI NIỆM ÁO TRẮNG

Thả trôi cánh phượng ngày hè
Trên cành khản giọng con ve kêu buồn
Ngày xưa mơ ước chuồn chuồn
Tiếng cười khúc khích tâm hồn bổng bay
Thòm thèm những túi ô mai
Học trò đùa cợt tương lai mong chờ
Áo trắng tung một trời thơ
Bao nhiêu hoài niệm giấc mơ xếp hàng
Sân trường còn mãi nắng vàng
Thầy cô ngày ấy muôn vàn nhớ nhung
Tìm về ký ức bâng khuâng
Bạn bè nhắc nhớ những lần chia tay
Màu mực lưu bút dần phai
Vọng về bạn cũ trường đây kiếm tìm
Vỉa hè thánh thót tiếng chim
Khát khao cười nói nỗi niềm cố nhân.

CÒN ĐÂY HOÀI NIỆM

Ngoài trời có lá thu rơi
Có cơn gió mát thổi vào hồn tôi
Mang về ký ức xa xôi
Thuở còn cắp sách đến trường ê, a
Yêu sao cô giáo thướt tha
Đón em vào lớp – cô là cô tiên
Dạy em, cô giống mẹ hiền
Nắn từng nét chữ, bút nghiên cuộc đời
Dạy cho em biết nên người
Kính thầy yêu bạn, vâng lời mẹ cha
Giờ là cô bé cấp ba
Những lời cô dạy mãi còn trong tim
Biết bao hoài niệm về cô
Gửi vào ký ức lòng em nghẹn ngào
Thương cô biết đến nhường nào!
Những chiều đến lớp, trải dài cơn mưa
Ôi!Trang giáo án ngày xưa
Hành trang kiến thức cho em vào đời
Ơn cô cao tựa biển trời
Sáng soi từng bước đường đời em đi.

ĐÓN CON

Chiều chiều đến lớp đón con
Bây giờ bố mẹ chẳng còn ngây ngô
Ùa về kí ức học trò
Bồi hồi khôn xiết đợi chờ trống vang
Nhớ Thu lá đỏ cành bàng
Nhớ mùi hoa sữa, cúc vàng ngát hương
Nhớ nhiều những dịp hiến chương
Nhớ người dạy dỗ, yêu thương học trò
Quên sao những buổi hẹn hò
Bài tập chưa hết sách cô ra bài
Quên sao những buổi ham chơi
Bị đi học trễ… phải ngồi ngoài hiên
Đến khi mình đã lớn lên
Mới thấy lầm lỗi tuổi teen một thời
Bây giờ đi đón con rồi
Kí ức vẫn đậm như hồi trẻ trung
Hằng năm đến ngày hiến chương
Đứng trước cổng trường lòng lại nhớ nhung
Đón con, cha mẹ tương phùng
Ơn người dạy dỗ tận cùng đáy tim.

VỀ LẠI TRƯỜNG XƯA

Chiều nay trở lại trường xưa
Vẫn hàng phượng vỹ đong đưa đợi chờ
Tìm về kỷ niệm tuổi thơ
Mà thời gian đã lững lờ trôi xa
Trống trường vẫn đổ ngân nga
Phượng hồng đỏ thắm thiết tha phủ màu
Gió chiều thổi nhẹ lao xao
Gợi bao nỗi nhớ ngọt ngào ngày xưa
Ngày ngồi học giữa chiều mưa
Mưa rơi trắng đất lưa thưa giọt buồn
Mơ màng giấc ngủ nhẹ buông
Bị cô giáo phạt lệ tuôn đôi dòng
Tuổi thơ là ước mơ hồng
Như con thuyền giấy bềnh bồng lãng du
Nhẹ nhàng như lá mùa thu
Như làn gió mát vi vu chiều hè
Mái trường vẫn ngói đỏ che
Vẫn vang vọng tiếng con ve gọi sầu
Bạn bè giờ ở nơi đâu
Người còn người mất bể dâu khó tìm
Trường xưa đầy ắp nỗi niềm
Tháng năm vẫn mãi lặng im đợi chờ
Vẫn còn vọng tiếng trẻ thơ
Những đôi mắt sáng dại khờ ê a
Vẫn cô giáo trẻ ngân nga
Dạy từng nét chữ thiết tha tháng ngày
Cho đàn em của tương lai
Đấp xây hoài bão sớm mai tươi hồng
Dù đời còn mãi long đong
Trường xưa bạn cũ vẫn mong vẫn chờ
Vẫn là kỷ niệm đơn sơ
Mà không biết đến bao giờ tôi quên
Chiều nay chân bước buồn tênh
Về thăm trường cũ chênh vênh giọt sầu.

KÍNH THẦY

Hôm nay ngồi viết trang thư
Thành tâm con gửi tâm tư kính thầy
Con nay tóc đã bạc màu
Thầy ra thiên cổ yên mồ khói hương
Năm xưa trên ghế nhà trường
Giờ văn thầy giảng thân thương từng lời
Xương xương cái dáng gầy gầy
Tóc thầy đã điểm ra màu phong sương
Chấm thi thầy khó nhất trường
Bài văn viết ẩu điểm thời hạ ngay
Có lần con cũng giận thầy
Bài văn con đạt sao mà điểm trung
Gọi lên thầy rất ôn tồn
Chỉ ra cặn kẽ từng nơi sai vần
“Bài thơ ý đạt nhưng mà!
Câu từ, chính tả con đừng xem khinh”
Thầy ơi con mãi khắc ghi !
Công thầy chỉ dạy con đi vào đời
Con nay tóc đã bạc rồi
Lời thầy thủa trước vẫn còn bên tai
Lệ rơi con viết vài dòng
Bao nhiêu kính trọng lồng vào trang thư
Lòng thành con thắp nén nhang
Khói hương bay tỏa dâng thư kính thầy.!

TRƯỜNG XƯA GẶP LẠI

Trở về trường cũ người ơi!
Mà sao cảm thấy chơi vơi nỗi lòng
Nhớ thời thơ ấu tuổi bồng
Say sưa nhặt cánh phượng hồng nhẹ rơi.
Hòa chung tiếng hát câu cười
Ngây thơ vui giữa dòng đời nổi trôi
Giờ đây sao thấy bồi hồi
Sang sông một bước lỡ rồi tuổi hoa.
Tình xưa nào đã nhạt nhòa
Tóc xanh năm tháng nay đà phôi phai
Phượng giờ còn đợi chờ ai?
Mà chưa chịu nở, nấp hoài nơi thân.
Có còn chi nữa ngại ngần
Hoa xưa còn đó,ve ngân cuối chiều
Sân Trường nhạt nắng cô liêu
Làm sao tìm lại những điều ước mong.
Nhớ thương, thương nhớ trong lòng
Xác xơ cánh phượng,bão giông tìm về
Gặp nhau tim thấy tái tê
Thoảng đâu còn vọng câu thề Phượng ơi!
Bây giờ Phượng đã về rồi
Cầm tay nhau nhé giữa đời.Tình thân
Mai sau còn gặp mấy lần?
Vui lên đừng khóc, ngại ngần làm chi?

BÁT NHỚ TRƯỜNG XƯA

Hơn năm thập kỷ xa rồi,
Bạn bè thương mến bồi hồi hỏi thăm.
Nhớ ngôi trường cũ lâu năm,
Thời gian thay đổi về thăm chẳng còn.
Cô thầy vĩnh biệt chúng con,
Ra đi lần lượt biết còn có ai…
Dáng hình vẫn nhớ tháng ngày,
Công lao to lớn ơn dày ghi sâu.
Tiếc thương thành kính nguyện cầu,
Cuối đời yên nghỉ dài lâu suối vàng .
Học trò mài miệt thời gian,
Tuổi càng chồng chất mọi đàng xa xôi.
Khó mà gom lại một nơi,
Tâm tình cho hết một thời tuổi xanh .
Mỗi lần họp mặt hằng năm,
Kẻ thường đến dự, người không lần nào.
Cũng vì hoàn cảnh biết sao,
Người còn người mất niềm đau bạn bè !
Cho dù xa xứ vẫn nghe,
Điệu hồn dân tộc tái tê tuổi già.
Thôi thì bạn cũ gần xa.
Âm thầm nỗi nhớ… tình đà khó phai …

BÊN MÁI TRƯỜNG XƯA

Trường xưa lớp học còn đây
Bảng đen phấn trắng bên thầy thân yêu
Vòng tay bè bạn sớm chiều
Con đò tri thức cùng điều gửi trao
Bạn xưa giờ ở nơi nào
Nay tôi trở lại xuyến xao nhớ thầm
Thầy tôi tóc bạc hoa râm
Lời thầy giảng toán tiếng trầm bên tai
Tim tôi ghi khắc tháng ngày
Bao lời thầy giảng hôm nay nên người
Bông hoa đỏ thắm điểm mười
Nhớ ơn thầy đã một đời gian lao
Công thầy ơn tựa núi cao
Cho con mơ ước bay vào tương lai.

THẦY

Cơn gió vô tình thổi mạnh sáng nay
Con bỗng thấy tóc thầy bạc trắng
Cứ tự nhủ rằng đó là bụi phấn
Mà sao lòng xao xuyến mãi không nguôi
Bao năm rồi ? Đã bao năm rồi hở ? Thầy ơi …
Lớp học trò ra đi, còn thầy ở lại
Mái chèo đó là những viên phấn trắng
Và thầy là người đưa đò cần mẫn
Cho chúng con định hướng tương lai
Thời gian ơi xin dừng lại đừng trôi
Cho chúng con khoanh tay cúi đầu lần nữa
Gọi tiếng thầy với tất cả tin yêu …

LỜI CỦA THẦY

Rồi các em một ngày sẽ lớn
Sẽ bay xa đến tận cùng trời
Có bao giờ nhớ lại các em ơi
Mái trường xưa một thời em đã sống
Nơi đã đưa em lên tầm cao ước vọng
Vị ngọt đầu đời bóng mát ca dao
Thủa học về cái nắng xôn xao
Lòng thơm nguyên như mùi mực mới
Dẫu biết rằng những tháng ngày sắp tới
Thầy trò mình cũng có lúc chia xa
Sao lòng thầy canh cánh nỗi thiết tha
Muốn gởi các em thêm đôi điều nhắn nhủ
Một lời khuyên biết thế nào cho đủ
Các em mang theo mỗi bước hành trình
Các em lúc nào cũng nhớ đừng quên:
Sống cho xứng với lương tâm phẩm giá…
Rồi các em mỗi người đi mỗi ngã
Chim tung trời bay bỗng cánh thanh niên
Ở nơi đâu: rừng sâu, biên giới khắp ba miền
Ở nơi đâu có thầy luôn thương nhớ

Khi thầy về nghỉ hưu

Cây phượng già treo mùa hạ trên cao
Nơi bục giảng giọng thầy sao chợt thấp:
“Các con ráng… năm nay hè cuối cấp…”
Chút nghẹn ngào… bụi phấn vỡ lao xao.
Ngày hôm qua hay tự tháng năm nào
Con nao nức bước vào trường trung học
Thương cây lúa hóa thân từ hạt thóc
Thầy ươm mùa vàng, đất vọng đồng dao.
Mai thầy về, sân trường cũ nằm đau?
Hay nỗi nhớ lấp vùi theo cát bụi?
Dẫu cay đắng, dẫu trăm nghìn đau tủi
Nhọc nhằn nào thầy gửi lại ngày sau?
Mai thầy về, mùa gọi nắng lên cao
Vai áo bạc như màu trang vở cũ
Con muốn gọi sao lòng đau nghẹn ứ
Đã bao lần con ngỗ nghịch thầy ơi!

Dưới mái trường xưa

Chầm chậm
Chầm chậm
Theo nhịp tim con đến đây tìm
Bóng dáng cha xưa
Mái trường cha dạy
Con ngửa mặt lên trời
Cúi tìm trên mặt đất
Ngọn cỏ mềm
Sương mai óng suốt
Sương long lanh hay giọt lệ cha về
Có thể chăng…
Dưới khung trời xanh thẳm con nghe
Vòm Bồ đề lao xao lá vẫy
Cây mưa nắng trần mình hơn thế kỷ
Hiểu bước thăng trầm, nỗi thầm kín cha mong
Cha hao gầy
sau bóng lá vàng hanh
Sau hoàng hôn
những chiều thu tím vắng
Nỗi u hoài tháng năm trĩu nặng
Mong xa bay – chim vỗ nắng ngang trời
Mong một ngày sông núi sáng tươi
Mong đường con giọt mưa rơi thánh thót
Con tìm cha
Tìm cha vui buồn mỗi bước
Xa xót cha không ngày trở lại
Nơi kinh thành bè bạn trìu mong
Nơi Huế thương, hoa thắm nụ môi hồng
Nơi sinh trở bao hồn thi sĩ
Giá cha biết được bây giờ, ngày ấy
Con sẽ chẳng là đứa trẻ mồ côi
Đường con đi bom đạn một thời
Trở lại tìm cha
Con đã gặp những mái đầu xanh biếc
Con đã gặp mắt cười trong mắt
Tay trong tay xiết chặt…
Xin cha đừng lo nghĩ về con

Mái trường của tôi

Ngày nào tôi bước ngẩn ngơ
Cổng trường rộn thắm sắc cờ mùa thu.
Tiếng cười bạn cũ vô tư
Ngập ngừng nhìn thấy lá thư ngăn bàn.
Dường như trống ngực vội vàng
Mở thư đọc thấy đôi hàng chữ nghiêng
Lời chào anh chị lớp trên
Rằng ra trường sẽ chẳng quên trường mình.
Tự nhiên ngơ ngẩn cái nhìn
Trời xanh mắt nắng đang tìm vòm cây
Tôi sum họp với bạn bầy
Mà anh chị phải xa thày, xa cô…
Mái trường như lớp sóng xô
Bao năm gối bước học trò sang ngang…

HÈ VỀ THĂM TRƯỜNG CŨ

Khi em sinh ra thì đã có trường rồi
Trường nằm cạnh con đường phố núi
Sáng sáng em đi nắng lùa ve áo
Bước chân em vồi vội dưới hàng me
Mẹ luôn dặn em ” Kính thầy yêu bạn
Tiên học lễ ,hậu hoc văn
Lớp ra lớp trường ra trường “
Con cứ thế theo đường xưa của mẹ
Đã mấy thu qua nay lại hè về
Phượng cháy đỏ cổng trường nơi phố cũ
giọt nắng năm nào còn vương trên vành mũ
lòng bồi hồi theo bước mẹ về thăm
Vẫn con đướng của lớp một xa xăm
Vẫn hàng cây của năm nào mẹ nhỉ
Còn đâu đây một sân trường ấm ĩ
Giờ ra chơi bè bạn đuổi bắt nhau
Thầy cô năm xưa giờ ở nơi đâu ?
Dấu chân thầy cô còn in trên lối cũ
Em ngước nhìn vòm trời xanh quyến rũ
Râm ran sân trường chỉ còn tiếng ve ngân !

Tập thơ lục bát tự sáng tác về tình yêu ngọt ngào

Những bài thơ lục bát về tình yêu sẽ gợi nhớ cho chúng ta về một tình yêu đẹp. Tình yêu luôn là ” gia vị” không thể thiếu trong mỗi cuộc đời. Tình yêu cùng với muôn vàn những cung bậc cảm xúc khó tả, không một ngòi bút nào có thể diễn tả hết được.

Tình yêu với những phút giây giận hờn vu vơ hay những lúc quằn quại đau khổ đến tột cùng khi tình yêu tan vỡ. Nhưng sau tất cả, tình yêu lại khiến cho chúng ta từng ngày trở nên trưởng thành hơn, cho ta những bài học đáng giá nhất của cuộc đời.

Những bài thơ lục bát mà chúng tôi dành tặng bạn ngay sau đây sẽ giúp bạn hồi tưởng lại tình yêu đẹp đẽ của mình. Đừng bỏ lỡ nhé!

Không tên

Tình yêu như sắc cầu vồng
Lung linh rực rỡ mà lòng nhói đau.
Tình yêu như biển thẳm sâu
Những khi giông tố bạc đầu sóng xô.
Tình yêu như bến với bờ
Gần nhau mà chẳng bao giờ gặp nhau.
Tình yêu như cuộc bể dâu
Nhớ thương…thương nhớ nát nhàu con tim.
Tình yêu ta mãi kiếm tìm?
Làm sao nỡ để cánh chim lìa đàn.
Cuộc đời vốn đã gian nan
Tình yêu có lúc ngập tràn thương đau.
Nếu còn lưu luyến về nhau
Tình yêu xin giữ bền lâu trong lòng.
Thương em một kiếp má hồng
Chỉ mong gần mãi trong vòng tay ôm.

Anh Tìm

Anh tìm chút nắng thu vàng
Mang về sưởi ấm má nàng hây hây
Tìm đâu ngọn gió thơ ngây
Đem về thổi mát vai gầy tóc em
Anh tìm trong giữa màn đêm
Ngôi sao lấp lánh cánh mềm tặng em
Tìm trong nỗi nhớ không tên
Đâu là nhớ nhất đặt lên môi hồng
Tìm trong giá rét mùa đông
Đâu rồi hơi ấm tình nồng hai ta
Để tim yêu mãi hát ca
Cau trầu quyện thắm thiết tha mặn nồng
Tìm trong sợi nắng hừng đông
Tinh khôi ấm áp rực hồng sớm mai
Gom về thắp sáng ngày dài
Chặng đường đôi lứa chung vai gánh gồng
Tìm trong thăm thẳm đáy lòng
Sắt son chung thuỷ mãi vòng tay yêu!

EM NHƯ LÀN GIÓ 4 MÙA

Em như làn gió mát lành
Mơn man trên mái tóc anh nhẹ nhàng.
Mùa xuân thủ thỉ khẽ khàng
Lời yêu thương…thật dịu dàng ấm êm.
Anh về thao thức từng đêm
Em như làn gió bên thềm đợi anh.
Đêm hè dưới ánh trăng thanh
Ru anh gió hát ngọt lành tiếng yêu.
Em như làn gió trong chiều
Trời xanh bát ngát sáo diều vi vu..!
Em như làn gió mùa thu
Đưa hương hoa sữa biết từ nơi nao?
Em như làn gió hanh hao
Đông về lạnh giá làm xao xuyến lòng.
Trời cao, biển rộng mênh mông
Em làm gió thổi, mây hồng là anh.
Tình yêu gắn kết trung thành
Bên nhau mãi mãi em – anh suốt đời.

ƯỚC MƠ TÌNH YÊU

Anh luôn mơ ước mộng lành
Dù cho xa cách tình anh vẫn nồng.
Em ơi ! bao nỗi nhớ mong
Đừng làm băng giá… má hồng phôi phai.
Tim anh cửa đóng then cài
Nỗi buồn man mác biết ai thương mình?
Hẹn nhau trọn kiếp ba sinh
Có ai biết trước biển tình bão giông ?
Nỗi niềm em có biết không?
Tình anh rơi xuống dòng sông Thu Bồn.
Mỗi khi chiều tím hoàng hôn
Lòng anh khắc khoải…bồn chồn nhớ em.
Nỗi buồn thương nhớ trong đêm
Em như làn gió bên thềm đợi anh.
Bao nhiêu tình cảm chân thành
Trao nhau ân ái em anh thỏa lòng.
Bốn mùa Xuân, Hạ, Thu, Đông
Tình yêu mãi mãi trong lòng đôi ta

Nuôi dưỡng tình yêu

Tình yêu là chuyện muôn đời
Khi yêu có cả ngọt bùi đắng cay
Dạt dào ngây ngất đắm say
Giận hờn đến nỗi lung lay dạ lòng
Si mê trải thảm hoa hồng
Cách xa nhung nhớ phập phồng nỗi lo
Khi gần cự cãi đôi co
Chỉ vì tự ái khiến cho hiểu lầm
Rút lui lặng lẽ âm thầm
Bằng không quậy phá hờn căm thỏa lòng
Gây nên bi kịch bão giông
Sẵn sàng bẻ gãy chữ đồng làm đôi
Sao không suy nghĩ thử coi
Chịu lui một bước khúc nôi giải bày
Lẽ nào sớm tối đổi thay
Hãy nên hòa giải sống ngay hết lòng
Vị mùi tha thiết thắm nồng
Cùng nhau vun đắp thông dòng nghi nan
Ra vào chỉ biết khóc than
Chi bằng nuôi dưỡng tâm an nghĩa tình.

Đợi em quay về

Nhớ em nhớ đến vô cùng
Từng giây từng phút muốn chung lối về
Nơi đây xin trọn câu thề
Đợi em trở lại nơi quê thanh bình.
Cảm ơn lời nói chân tình
Của người con gái đẹp xinh nhất đời
Yêu nhau chẳng muốn xa rời
Nhưng vì nghịch cảnh lệ rơi cam đành.
Ai ơi xin hãy chân thành
Cho nợ duyên mãi an lành tháng năm
Dù rằng còn mãi xa xăm
Tình anh vẫn đợi đêm nằm nhớ thương.
GIọt sầu cứ thế hoài vương
Em ơi có biết canh trường xót xa
Yêu em anh mãi thật thà
Chờ ngày hội ngộ đậm đà duyên trao.

KHÔNG LÀ GIẤC MƠ

Tình yêu như một giấc mơ
Không ai biết được chữ ngờ trước đâu
Biết là chuốt lấy khổ sầu
Nhưng ta vẫn cứ cấm đầu vào yêu
Thề non hẹn ước thì nhiều
Mấy ai làm được cái điều đó chưa
Như trời sáng nắng chiều mưa
Như mây và gió đẩy đưa bất thường
Lần đầu nếu chọn sai đường
Có khi chuốt lấy đau thương cả đời
Không như các thứ trò chơi
Mà người điều khiển được rồi chán ngay
Yêu nhau thì phãi nồng say
Chọn đời suốt kiếp không thay đổi lòng
Cũng không một dạ hai lòng
Đồng cam cộng khổ vợ chồng bên nhau
Sớt chia cay đắng ngọt ngào
Thì làm gì có thương đau để buồn
Quan tâm nhiều đến đối phương
Mãi không có chuyện lệ tuông vì tình.

Nhớ !

Lời yêu anh gửi vào thơ,
Trao em hạnh phúc mong chờ bấy lâu.
Con tim anh mãi u sầu,
Khắc ghi đậm nét ngàn câu thơ tình…
Em cười chúm chím thật xinh,
Đôi mắt ẩn chứa ân tình xuyến xao.
Nụ hôn nồng ấm hôm nào,
Chứa tình anh đó dạt dào thương yêu.
Đâu rồi em những buổi chiều,
Cùng anh dạo phố yêu kiều dáng xinh.
Đâu rồi những sáng bình minh,
Em mang hạnh phúc, ân tình trao anh.
Nhớ sao, giọng nói yến oanh,
Dịu dàng thủ thỉ, ngọt lành bên tai.
Nhớ sao, nỗi nhớ thật dài…
Bên em say đắm, thiên thai cuộc tình

CHÒNG CHÀNH NỖI NHỚ

Đêm nay nỗi nhớ lại về
Ôi sao nhớ quá tái tê phận hồng
Hỏi anh còn nhớ hay không
Nhờ mây nhắn gió nỗi lòng của tôi
Đêm buồn chiếc bóng đơn côi
Lệ trào rớt xuống mặn môi đâu còn
Thà đừng biết đến thì hơn
Yêu chi để khổ giận hờn cao xanh
Nỗi buồn cứ mãi chòng chành
Nữa thương nữa nhớ trên vành môi son
Tình buồn lòng dạ héo hon
Sầu đâu mấy độ thơ non hoá già
Tình mình như giấc mơ hoa
Hôm nào nồng thắm giờ là đắng cay
Tình mình như bóng mưa mây
Chợt mưa chợt tạnh nơi này nhớ mong.

Sứ Giả Tình Yêu

Bồng bềnh mây nhẹ trôi êm
Buồn lòng tôi đứng bên thềm nhớ thương
Mây ơi bay tới muôn phương
Nhắn lời tôi gửi lời thương tới nàng
Mây bay đừng vội..nhẹ nhàng
Rơi đi vần chữ tình mang nhắn lời
Mây nè..đừng chớ ham chơi
Để người ta đợi giận rơi lệ sầu
Thuộc rồi mây nhớ mấy câu
Ta thương em lắm đêm thâu mộng tình
Hỡi em gái nhỏ duyên xinh
Mây là sứ giả của mình đó nhe..

BÊN EM ANH NHÉ

Cho anh những bữa cơm ngon
Cho anh khẽ chạm môi son hằng ngày
Cho anh giấc ngủ nồng say
Cho anh lời đẹp ý hay dịu dàng
Cho anh dáng ngọc đoan trang
Cho bầy trẻ nhỏ em càng yên tâm
Em xin chia sẻ thăng trầm
Em xin xoá bỏ sóng ngầm đời anh
Em sẽ là gió mát lành
Hôn lên môi mắt để anh vui cười
Em sẽ là đoá hoa tươi
Cho anh hương dịu, cho người vợ ngoan
Bề trên hiếu kính vẹn toàn
Bởi yêu dạ cứ hân hoan rạng ngời
Anh à thương lắm anh ơi
Bên em mãi mãi trọn đời nhé anh.

Mãi Yêu

Tình yêu là phép nhiệm màu
Giúp ta nhích lại gần nhau trong đời
Xua tan cảm giác chơi vơi
Niềm tin rực sáng, cảnh đời đẹp hơn.
Xóa đi bao nỗi giận hờn
Trí tâm thức tỉnh không sờn nghĩa ân
Gần xa trợ giúp tương thân
Anh em, cha mẹ ân cần hỏi han.
Giảm đi bao cảnh trái ngang
Nỗi lòng nhẹ nhõm, thênh thang bước đường
Không còn chua xót đêm trường
Đớn đau trăn trở, chán chường kêu oan.
Không còn là giấc mơ hoang
Nhà nhà đầm ấm vẹn toàn yêu thương
Nụ tình chớm nở vấn vương
Đua nhau khoe sắc môi hường nở hoa.

Hạ Về Nhớ Anh

Chiều nay nhìn phượng đỏ cây
Ngoài hiên gió thoảng lắt lay bên thềm
Ve ngân bất chợt lặng im
Tim nghe giá buốt rũ mềm mi cay
Sao anh không đến chốn này
Cho em hờ hững vòng tay dại khờ
Anh đừng nhốt gió vào thơ
Chua cay em cứ thẫn thờ đan xen
Thơ say đem ủ thành men
Ngu ngơ uống cạn đời đen mất rồi
Ngoài kia phượng đỏ rực trời
Lao xao tim cứ bồi hồi quặn đau

Giấc Mơ Hoa

Đêm qua trong giấc mộng vàng
Bóng anh nhẹ lướt nhẹ nhàng giấc say
Chúng mình tay lại cầm tay
Mắt môi chờ đợi bao ngày dấu yêu
Đan tay đi giữa rừng chiều
Heo may lạnh buốt đìu hiu nắng tàn
Giật mình nuối giấc mơ tan
Ngoài kia nắng đã ươm vàng rồi anh

Thu Sầu

Anh mang tình ấy đi rồi
Cho em hụt hẫng một đời buồn tênh
Bóng chiều chìm nổi đan xen
Đèn hiu hắt bóng chung riêng nặng lòng
Em về đón ngọn thu phong
Chỉ còn kỷ niệm tơ hong chiều tàn
Anh đem giông gió phũ phàng
Liêu xiêu sợi nhớ bẽ bàng năm canh
Bao năm chăm chút mộng lành
Sao anh hờ hững ngày xanh… cuối cùng
Ước nguyền xây ước mơ chung
Lòng sao giông bão khoanh vùng hỡi anh
Tàn thu lá úa lìa cành
Nửa đời lở dở mắt xanh lệ mờ
Chạnh lòng ra ngẩn vào ngơ
Tháng năm với những lời thơ lặng buồn
Người ơi ! Lệ đã cạn nguồn
Sóng xô còn chút dư hương nồng nàn
Mai này đời sẽ sang trang
Trong ta một chút mộng vàng tình thu

Gửi Em Yêu Dấu

Con tim anh đã dại khờ
Ngu ngơ từ thuở làm thơ mất rồi
Em là ánh đuốc em ơi
Là vầng dương sáng bên trời tự do
Nhưng sao sông biển dễ dò
Lòng em ai biết mà đo hỡi nàng
Tim anh khao khát mơ màng
đêm trăng sáng thiếp chàng ươm tơ
Tơ tình khéo ủ thành thơ
Dệt thương dệt nhớ hai bờ nông sâu
Em đi trời cũng úa màu
Hanh hao sợi nắng cũng sầu như anh
Nhớ em ! Cái thuở đành hanh
Chanh chua em chỉ để dành tặng tôi
Nhưng yêu em quá mất rồi
Nên anh chấp nhận thiệt thòi có sao

Gió Giao Mùa

Phượng hồng lại ẩn vào cây
Trả khung trời ấy hao gầy cho tôi
Mây chiều hoang vắng đơn côi
Hồn nghe từng phút bồi hồi trong thơ
Lụa là tôi dệt đường tơ
Quên đi cái thuở ban sơ hoang hồng
Hạ tàn nhạt nắng bên song
Cây sơ xác lá – hồn phong rêu hồn
Trả tôi về với cô đơn
Trả tôi về với nỗi buồn ngày xưa
Chiều nay trời đổ cơn mưa
Heo may vừa đến lá mùa Thu khơi
Hôm qua người ấy đi rồi
Trong tôi từng tiếng mưa rơi chạnh lòng

Tôi Đi Tìm Tôi

Tôi là muôn hạt nắng trong
Sưởi cho em những đêm đông lạnh lùng
Tôi là ngon gió phiêu bồng
Xua cơn nắng hạ quạt nồng mỗi đêm
Là mưa réo rắt bên thềm
Ru em vào giấc êm đềm tình say
Trao em trọn ước mơ đầy
Ngu ngơ tôi đã bao ngày nâng niu
Em cho tôi chút hương yêu
Cho tôi nỗi nhớ bao đăm chiêu bao ngày
Em là cỏ – tôi là cây
Đất không chăm bón sao đầy mầm xanh
Tôi là yến – em là oanh
Cất cao tiếng hót trên cành sớm mai
Yêu em… tôi đã mệt nhoài
Vì ai em đã nhạt phai tim hồng
Bây giờ tình có như không
Em quên đi cái mặn nồng thuở nao
Tôi về bạn với trăng sao
Để quên vạt nắng hanh hao cuối chiều

Tình Thu

Anh đi về phía trời xa
Em nhìn theo với lệ hòa tháng năm
Cô đơn chiếc bóng âm thầm
Chông chênh cái thuở tình hồng chao nghiêng
Gặp nhau trong cõi trần miền
Từ trong tiền kiếp luân phiên dòng đời
Hôm nay em trả nợ người
Ngày mai biết có còn lời để trao
Ngoài kia thu vẫn ngọt ngào
Trong em thu mãi sóng trào lệ sa
Tình yêu như gấm như hoa
Như cơn gió thoảng chiều tà bóng mây
Phấn hương còn chút tình say
Trao nhau cái thuở nắng gầy hanh hao
Em ôm nỗi nhớ chiêm bao
Anh ôm cái thuở dạt dào tình thu

Anh Còn Nợ Em

Tóc thề em lệch đường ngôi
Cho anh chải suốt một đời chưa xong
Câu thề anh hứa còn không
Hay là gió đã lượn vòng cuốn đi
Chạnh lòng em thuở xuân thì
Hai mươi năm lẻ một đi không về
Chờ anh mòn mỏi lê thê
Nên bây giờ mái tóc thề lệch ngôi
Nợ em… anh cứ bồi hồi
Tóc thề chải mãi một đời chưa xong

Trăm Mối Tơ Vò

Hôm nay lòng rối như tơ
Trời hanh hao nắng – mây lờ mờ giăng
Ngẫm cùng một kiếp hồng nhan
Đa đoan oan trái đeo mang thân này
Trót lầm… chọn kiếp thương vay
Đắng cay trả đến vạn ngày chưa xong
Giận hờn chi thế Hóa Công
Sa chân lỡ bước bão giông một thời
Cho tôi đi trọn kiếp người
Bao nhiêu oan trái một đời trả xong
Thương con cũng phận má hồng
Gian nan cam phận bưởi bòng truân chuyên
Tôi xin gánh hết ưu phiền
Cho con tôi vẹn ước nguyền được chăng

Đông Sang

Hình như trời sắp sang đông
Mà người năm ấy vẫn không thấy về
Đêm tàn trăng khuất mây che
Người ơi ! Sao vẫn đi về một tôi

Tôi Yêu

Tôi yêu trăng sáng đêm rằm
Yêu hoa quỳnh nở đêm đông muộn màng
Tôi yêu lắm chiếc đò ngang
Yêu con bướm trắng tơ vàng mộng mơ
Tôi yêu câu hát lời thơ
Yêu ca dao mẹ ngẩn ngơ bao ngày
Tôi yêu hàng chiếc lá bay
Tôi yêu những tháng năm đầy sương rơi
Tôi yêu em nụ môi cười
Tôi yêu ánh mắt rạng ngời niềm tin
Tôi yêu từng buổi chợ phiên
Tôi yêu những giấc mơ hiền tuổi thơ
Tôi yêu nắng sớm bên hồ
Tôi yêu dòng nước lặng lờ chảy qua
Tôi yêu chú Cuội cây đa
Tôi yêu những buổi chiều tà đợi em
Tôi yêu giấc mộng êm đềm
Yêu cô thôn nữ đồi sim tím buồn
Tôi yêu bóng ngả hoàng hôn
Yêu lời ru mẹ thuở còn nằm nôi…

Lục Bát Yêu

Nắng nung cháy cả trời trưa
Nắng gay nắng gắt gọi mưa tắm trời
Tình tôi cháy cả một đời
Nung em tan chảy trong vời vợi mê
Xin em đừng rớt lời thề
Tình kia lạc mất lối về chênh chao
Bầu trời muôn vạn ánh sao
Tìm trong đáy sáng ngôi nào cháy tôi!?

Tuyển tập thơ lục bát tự sáng tác về tình bạn sâu lắng

Dưới đây chúng ta sẽ chia sẻ với bạn các bài thơ hay về tình bạn tri kỷ. Bạn tri kỉ là những người bạn mà khi có niềm vui, nỗi buồn ta cũng muốn chia sẻ với người ấy đầu tiên. Một sự đồng giao, cách cảm đến lạ kì, dù ở xa nhau hàng chục cây số.

Tri kỷ 

Năm tháng cứ đầy lên. Tình bạn
Cũng đầy lên những kỷ niệm thân yêu
Những mẩu thư viết vội cuối chiều
Gài lên cửa, đợi người về sẽ đọc
Trong cả những ước mơ ta không đơn độc
Có bạn thân bên cạnh cùng mơ
Cùng luận bàn về thời cuộc… ngây thơ
Cùng tưởng tượng bao điều ngốc nghếch
Cùng kể cho nhau câu chuyện không đoạn kết
Về mối tình chớm nở trong tim
Và một vài lần ta bỗng lặng im
Cứ ngồi thế đến khi chiều tắt nắng
Bạn thân ơi, dù ở nơi xa vắng
Chưa bao giờ tôi thấy bạn rời tôi
Khi tôi vui cũng nghe tiếng bạn cười
Khi đau đớn, tôi nhìn ra cửa sổ
Những tin nhắn bay qua khung cửa
Chạm vào tôi âu yếm, vỗ về
Trái tim tôi vui sướng lắng nghe
Lời lặng lẽ bạn gửi bằng ý nghĩ
Tình bạn có bền hơn tình yêu không nhỉ?
Chẳng đam mê, cuồng dại trong hồn
Chẳng nhớ nhung tím thẫm cả hoàng hôn
Chẳng làm má rực lên màu lửa
Tình bạn là ngôi nhà không khóa cửa
Ta bước vào nào ngại ngần gì
Nhận ấm êm rồi lại bước chân đi
Đường xa lắc tìm riêng mình hạnh phúc…

Nhớ thằng bạn thân

Bao năm rồi tao mày chẳng gặp nhau
Thằng bạn thân thuở nào còn tấm bé
Chắc mày quên..nhưng tao còn nhớ nhé
Kỷ niệm một thời mãi sẽ khó quên
Bao năm rồi bởi cuộc sống lênh đênh
Dù xa nhau..tên mày tao vẫn gọi
Khi cô đơn giữa thị thành chật chội
Thằng bạn nghèo nơi mái ngói làng xưa
Nhớ không mày..ngày ấy những khi mưa
Đã trần truồn khi trời vừa rớt hạt
Hai đứa cười lúc mẹ lo và quác
Mưa đầu mùa chắc bệnh mất biết không
Bao năm rồi tao luôn vẫn ước mong
Dù xa xôi có nửa vòng trái đất
Tao với mày sẽ một lần gặp mặt
Ngồi chuyện trò lượm nhặt lại thời gian.

Gửi bạn tôi 

Tôi luôn nghĩ chúng ta là bạn
Nên tôi thường mạnh dạn nói ngay
Việc làm của bạn thế này
Thật là sai trái không hay chút nào
Tốt cho bạn mà sao chẳng hiểu
Chơi với nhau từ tiểu học mà
Khó khăn cứ việc nói ra
Bạn ơi tôi chẳng nề hà điều chi
Bạn có hiểu những gì tôi nói ?
Đừng vội vàng đối chọi với nhau
Hãy nên xét lại từ đầu
Chuyện gì cũng có trước sau bạn à
Tôi rất muốn chúng ta sẽ mãi
Ở bên nhau như lái với thuyền
Dù cho sóng gió truân chuyên
Đôi ta vẫn cứ vẹn nguyên thâm tình.

Tình bạn

Tình nào đẹp bằng tình bằng hữu
Cùng sẻ chia vui thú-buồn đau
Nơi nào ta cũng có nhau
Bạn bè ta mãi gởi trao tâm tình
Bạn cứ gọi! khi mình thổn thức
Hay khi lòng bứt rứt không yên
Có ta bên bạn xua phiền
Khắc ghi bạn nhé nỗi niềm riêng tư
Bạn hãy gọi dẫu từ xa lắm
Ta sẵn sàng khóc đẫm cùng nhau
Sớt chia bao nỗi nghẹn ngào
Chỉ cần bạn được với bao khối sầu!
Bạn đừng vội gục đầu than trách
Bởi cuộc đời thử thách đắng cay
Bạn buồn tôi sẽ kề vai
Đừng bao giờ để bi ai tủi hờn
Bạn nhớ nhé…cô đơn ..hãy đến
Những bạn bè là bến yêu thương
Mãi luôn giúp bạn kiên cường
Xóa tan phiền não, sầu vương..giã từ!!

Năm tháng bạn bè 

Ta có trong năm tháng bạn bè
Trong lối mòn xưa cỏ rêu che
Nửa đời chìm nổi về bên bạn
Lại vui như chẳng nắng sương gì
Ta có trong năm tháng bạn bè
Mạ trong ngọn gió lạnh lùng khuya
Cha trong hạt cát đêm sao hiện
Và em trong đèo núi cách chia
Ta có trong năm tháng bạn bè
Niềm thương nỗi nhớ với say mê
Câu thơ thức đến canh gà muộn
Tóc bạc bên đèn đọc nhau nghe
Ta như sóng ấy dễ tan đi
Bạn là ghềnh đá dấu ta ghi
Những gì sâu thẳm ngoài vô tận
Đều có cho ta giữa bạn bè
Rét quá nên thơ không thể ngủ
Đốt lên ngọn lửa ấm lòng nhau
Ngoài kia sông nép vào bóng cỏ
Đêm lạnh vắt ngang tiếng còi tàu…

Tình Bạn

Năm tháng cứ đầy lên. Tình bạn
Cũng đầy lên những kỷ niệm thân yêu
Những mẩu thư viết vội cuối chiều
Gài lên cửa, đợi người về sẽ đọc
Trong cả những ước mơ ta không đơn độc
Có bạn thân bên cạnh cùng mơ
Cùng luận bàn về thời cuộc… ngây thơ
Cùng tưởng tượng bao điều ngốc nghếch
Cùng kể cho nhau câu chuyện không đoạn kết
Về mối tình chớm nở trong tim
Và một vài lần ta bỗng lặng im
Cứ ngồi thế đến khi chiều tắt nắng
Bạn thân ơi, dù ở nơi xa vắng
Chưa bao giờ tôi thấy bạn rời tôi
Khi tôi vui cũng nghe tiếng bạn cười
Khi đau đớn, tôi nhìn ra cửa sổ
Những tin nhắn bay qua khung cửa
Chạm vào tôi âu yếm, vỗ về
Trái tim tôi vui sướng lắng nghe
Lời lặng lẽ bạn gửi bằng ý nghĩ
Tình bạn có bền hơn tình yêu không nhỉ?
Chẳng đam mê, cuồng dại trong hồn
Chẳng nhớ nhung tím thẫm cả hoàng hôn
Chẳng làm má rực lên màu lửa
Tình bạn là ngôi nhà không khóa cửa
Ta bước vào nào ngại ngần gì
Nhận ấm êm rồi lại bước chân đi
Đường xa lắc tìm riêng mình hạnh phúc…
(Thụy Anh)

Trên đây, Pud.edu.vn đã dành tặng cho bạn những bài thơ lục bát tự sáng tác về tình yêu và thầy cô đầy đặc sắc, thắm đượm tình cảm da diết. Hy vọng các bạn cảm nhận được ý nghĩa sâu sắc của bài thơ và hài lòng với bài viết của chúng tôi. Hãy đồng hành cùng Pud.edu.vn để cập nhật cho mình những bài thơ lục bát hấp dẫn nữa nhé! Thân ái!