Nhà thơ Thái Bá Tân và tuyển tập thơ dịch Gamzatovich Gamzatov

Thái Bá Tân dịch thơ của Gamzatovich Gamzatov rất hay và độc đáo. Đây là một nhà thơ nổi tiếng nhất trong dòng văn học Avar. Ở trong các bài thơ cả ông đa phần đề cập tới phụ nữ và tình yêu. Và ông cũng chính là người nổi tiếng với câu nói Tôi đã yêu hàng trăm người phụ nữ. Nhưng trong mỗi người đều mang bóng dáng em”. Để hiểu thêm về phong cách sáng tác của nhà thơ này bạn đừng quên theo dõi các bài thơ dịch của Thái Bá Tân dưới đây bạn nhé!

“Nếu em muốn anh thắp sao em ngắm”

Nếu em muốn anh thắp sao em ngắm
Anh sẽ xua cơn gió lạnh ngoài đồng
Sẽ đốt lửa chờ em về sưởi ấm
Che bốn bề em đỡ rét mùa đông

Và hai ta ngồi trong đêm thanh vắng
Xích lại gần nhau, không lý sự, hiền lành,
Cái buồn khổ trên vai em mang nặng
Anh sẵn sàng cho hết cả sang anh.

Anh sẽ cúi bên giường em lặng lẽ
Và để em không thức giấc,- che đèn
Anh sẽ hát những lời ru của mẹ,
Ngăn mọi điều bất hạnh đến bên em…

Và lúc ấy, em sẽ tin trên trái đất
Toàn người tốt, không có buồn, nước mắt.

Hững hờ

Suối vỗ vào chân núi đá
Núi đá không nghe, hững hờ!
Tôi hiểu nỗi buồn con sóng bị làm ngơ,
Nhưng nỗi buồn tôi, ai hiểu?!

Sóng dằn vặt van xin,
Vẫn không hề lung lay núi đá.
Núi với nguời tôi yêu giống lạ,
Cái hững hờ đâu cũng như nhau!

Mùa xuân trong công viên

Cả công viên như hội vui tháng năm
Con suối nhỏ đùa reo như đứa trẻ
Trong lòng tay những chồi non mới hé
Là những giọt mưa xuân đầu tiên.

Hai cụ già trên ghế đá ngồi yên
Từng sáng sớm vui mà buồn man mác.
Một cụ nói: – Đã mùa xuân! Cụ khác
Đang nhớ điều gì, đáp: – Đúng! Mùa xuân

Trạc tuổi tôi, rất âu yếm, nhiều lần
Một ông bạn liếc nhìn cô vợ trẻ
Họ đẩy xe đưa con thừa kế
Đón mùa xuân đầu tiên hôm nay.

Bầu trời rất xanh, bầu trời không mây
Chim ríu rít trên xe nôi: Sung sướng
Ông bố nói: Đã mùa xuân! Thoáng ngượng
Cô vợ mỉm cười nhắc lại: – Đúng mùa xuân.

Hai cô sinh viên, hai vở sát chân
Đang ngồi học nhưng học vào rất khó
Lúc trộm liếc một người đi ngang họ
Lúc bỗng cười, líu díu nói cùng nhau.

Tất nhiên, tối nay, họ phải chúi đầu
Trên cuốn vở, suốt đêm mệt mỏi.

Đã mùa xuân! – Một cô vui vẻ nói

Đã mùa xuân! – cô kia đáp rồi im.

Đêm. Công viên, cây cối ngủ im lìm.
Tôi vừa bước, vừa nghĩ điều đẹp nhất

Thành phố ta nhiều người yêu nhau thật
Chẳng ghế nào còn chỗ cho tôi!

Và bên đường, như thể muốn trêu tôi
Anh bạn trẻ hôn người yêu âu yếm.

Đã mùa xuân! – tôi thở dài cười mỉm
Tim tôi thầm nhắc lại – Đã mùa xuân!

Sonnet tình yêu

I
Trên trái đất đường đi không kể xiết
Đường dài lâu, gian khổ cũng rất nhiều
Nhưng anh hiểu, khó và dài hơn hết
Là con đường ta vẫn gọi: tình yêu.

Ừ thì biết đường tình là không ngắn
Nhưng không ai thiếu nó sống yên lành
Ù thì biết khó khăn là vô tận
Nhưng lại đầy cám dỗ cuốn lòng anh.

Anh cứ nghĩ rằng anh, thật lạ
Chỉ trẻ khi đi trên vĩnh cửu đường này
Anh từng vấp, đã và đang sẽ ngã
Nhưng ngã rồi, lại dậy, bước đi ngay.

Và anh chắc không bao giờ lạc lối
Vì phía trước anh là em vẫy gọi

II
Không thể nói tình yêu là trường học
Không phai ai muốn học cũng được vào
Nơi thầy giáo là nụ cuời tiếng khóc
Bắt học trò làm việc khắt khe sao.

Tôi đã học nhiều sách hay và hiểm,
Học càng lâu, càng thấy rõ một điều:
Khó có thể thành công nhờ kinh nghiệm.
Của những người thất bại với tình yêu.

Tôi cố học nhưng không vào, trầy trật,
Thường vấp đau, thi trượt, nợ bài,
Thường phạm những sai lầm nghiêm trọng nhất,
Lý luận, thực hành không sắc sảo, thường sai…

Thành ra tôi hầu như không tiến bộ
Dù đã học suốt đời trong nhà trường dó.

Thơ đề trên sừng rượu

Người thông minh thành thằng ngốc khi say
Ấy thế mà nhiều khi ngược lại…
Uống ít, uống nhiều bao nhiêu cũng được
Nhưng phải nhớ đường về – Tôi báo trước.
Anh uống mừng sức khoẻ bạn anh
Nhưng đừng quên sức khoẻ của anh
Ai cũng có thể uống
Nhưng phải nhớ một điều
Ở đâu, vì sao, bao nhiêu
Và với ai nên uống?
Những người say đã, đang và sẽ chết
Nhưng chẳng lẽ người không say bất diệt?.

Thơ tám câu

Trên đời này tôi chẳng tốt hơn ai,
Nhưng ngày xưa, em yêu tôi, vì thế
Em tưởng tôi siêu thường, như thể
Trên đời này tốt nhất là tôi.

Trên đời này tôi chẳng xấu hơn ai.
Nhưng bây giờ em không tin điều ấy.
Em chỉ thấy tôi sai, vì vậy
Trên đời này xấu nhất là tôi.

Tình yêu với tôi…

Tình yêu với tôi như cây đàn
Tình yêu là dây, tôi là hộp gỗ
Tôi không biết vui mừng, đau khổ
Khi dây đàn không rung.

Tình yêu với tôi như con dao:
Tôi – vỏ đựng, tình yêu – lưỡi thép.
Thiếu tình yêu, chẳng bao giờ tôi đẹp
Không ai cần đến tôi.

Trái tim kỵ sĩ

Trái tim chàng trai như ngọn lửa
Cô gái ơi nên nhớ điều này
Có thể làm lửa tàn, lửa tắt
Nhưng có thể bất ngờ cô cháy ra tro

Trái tim chàng trai như dao sắc
Cô gái ơi nên nhớ điều này
Có thể làm con dao cùn, dao rơi xuống đất
Nhưng cũng xem chừng cô có thể đứt tay!

Trên đây là các bài thơ dịch hay của Thái Bá Tân khi ông dịch thơ Gamzatovich Gamzatov. Đa phần các sáng tác này viết về tình yêu và phụ nữ. Và nhiều bài thơ của ông được đánh giá rất cao và được nhiều bạn đọc yêu thích, biết tới. Đừng quên đón đọc các bài viết tiếp theo để cùng cập nhật các bài thơ dịch khác của Thái Bá Tân Bạn nhé!