Bài thơ Trống Vắng – Nhà thơ Dương Hoàng

Chỉ mới đọc tiêu đề thôi, ta phần nào cũng có thể hiểu được những cảm xúc của nhà thơ Dương Hoàng trong bài thơ Trống Vắng rồi nhé. Đó là những cảm xúc cô đơn, lẻ loi cảm thấy trống vắng trong lòng, đó là những nỗi nhớ buồn len nhẹ vào trong tim.

TRỐNG VẮNG

Thơ: Dương Hoàng

Giờ một mình ta lại nhớ thương ai
Trong sâu thẳm tiếng thở dài buông khẽ
Như đang có một nỗi buồn len nhẹ
Người đi xa chắc là sẽ không về
Ta chợt buồn trong sầu não lê thê
Bởi ta đã không cận kề nhau nữa
Lòng trống trải như mất đi điểm tựa
Người ra đi sự chọn lựa riêng mình
Cũng lâu rồi ta vẫn muốn lặng thinh
Không nhắc lại câu chuyện tình thuở trước
Và từ đó trên nẻo đường xuôi ngược
Đã hết duyên chưa gặp được bao giờ
Nhiều lúc mình thấy trống trải bơ vơ
Lối hẹn cũ cũng đã mờ trong trí
Đường trước mặt đã không còn hoàn mỹ
Nhắc lại chi thêm nhiều kỷ niệm buồn
Nhưng trong lòng cứ nhắc nhở nhau luôn
Khi chiều đến trời lại tuôn mưa đổ
Hạt bay nhẹ mịt mờ nơi cuối phố
Ta lang thang tản bộ ngắm lá vàng
Gió thổi buồn đã đến độ thu sang
Chiếc lá đỏ trên cây bàng nhẹ rớt
Một nỗi nhớ vừa nhen lên bất chợt
Chút heo may lại trêu cợt với mình.
D H
Những cảm xúc buồn, cô đơn của tác giả Dương Hoàng được thể hiện rõ qua bài thơ Trống Vắng. Khi những nỗi cô đơn ùa về, càng làm cho tác giả nhớ hơn những chuyện tình thuở trước.