Bài thơ Thời Gian – Nhà thơ Hồng Giang

Bài thơ Thời Gian của nhà thơ Hồng Giang là một bài thơ họa theo ảnh. Qua bức ảnh, nhà thơ cảm nhận được thời gian đang trôi dần, các mùa trong năm đang chuyển mình, và thời gian cứ trôi càng làm cho lòng người chất chồng thêm nỗi nhớ về một cuộc tình dang dở.

THỜI GIAN

Thơ: Hồng Giang

Một ngày dài có hai mươi tư tiếng
Bốn mùa qua xuân hạ đến thu đông
Mà tình yêu thì mãi mãi rực hồng
Nỗi nhớ cứ chất chồng nên nỗi nhớ
Chiều Hồ Gươm câu thơ tình dang dở
Cây bàng già than thở nắng cong vênh
Chiếc lá thu in bóng nước bồng bềnh
Muốn níu kéo lại bóng hình trơ trọi
Cuối thu rồi thời gian đang mời gọi
Chút ân tình mong mỏi đợi đông sang
Mặt hồ thu như cũng thấy bẽ bàng
Lăn tăn sóng nhẹ nhàng soi bóng tháp
Trong tình yêu nào đâu mong báo đáp
Chỉ cần mình mang ấm áp cho nhau
Thì thời gian dẫu có muốn bạc màu
Vẫn mãi mãi trước sau câu thề hẹn
Chiều cuối thu vần thơ tình ứ nghẹn
Mong đời này …..
Trọn vẹn ……
Với tình si !
23/11/2015 Hồng Giang.
~~~~~~<>~~~~~~<>~~~~~~
Bài họa của Huynh Nuong
TIẾNG LÒNG
Ngày thoi đưa tiếng thời gian nhịp bước
Vẫn gõ đều mực thước chẳng đơn sai
Xuân Thu Đông – Hạ cứ thế… trải dài
Lòng riêng thoảng ai hoài vì ngăn cách
Mắt Hồ Tây như đượm màu thử thách
Dạ Bàng già lau lách giận sầu đông
Lá quyện cành rưng rưng luyến mi trông
Mình nhung nhớ đồng vọng ru con chữ
Thu quay gót để đôi mình ngất ngứ
Ân ái buồn ngự trị biếm mùa đông
Tiếng thoi đưa thời gian chiếm lượn vòng
Vỡ từng mảng cõi lòng rưng chợt thức
Tình đôi ta nung vầng dương cháy rực
Góp thương về háo hức ủ tin yêu
Thời gian trôi ghi dấu biết bao điều
Cho thắm mãi từng phút phiêu anh nhé
Đừng như thế… nghẹn lòng chi em sẽ
Mãi cùng anh…
Khe khẽ
Dệt ân tình !
23. 11. 2015 Thụy
Thân họa thơ anh Giang Pham

Nhà thơ muốn níu kéo thời gian để thời gian ngừng trôi, để chút ân tình đó còn được báo đáp, để lòng người vẫn mãi giữ câu hẹn thề. Sự mong muốn có một tình yêu trọn vẹn của nhà thơ Hồng Giang thật khiến cho độc giả cảm động.