Bài thơ Suy Tư – Nhà thơ Dương Hoàng

Bài thơ Suy Tư thể những những suy tư, nỗi niềm của nhà thơ Dương Hoàng. Đó là suy tư về những kỉ niệm buồn, nỗi suy tư về mối tình phủ rêu phong…Nhưng mọi thứ qua rồi thì không thể lấy lại được. Có những sai lầm không thể sửa chữa… Sao bản thân không tự cho mình một cơ hội làm lại mọi thứ, và bắt đầu lại tốt hơn?

SUY TƯ

Thơ: Dương Hoàng

Sao ta mãi chạy đuổi hình bắt bóng
Để cho lòng cứ lắng đọng ưu tư
Nỗi chờ mong đeo đẳng đến bây chừ
Rồi chết đuối trong hư vô mệt mỏi
Tuy nỗi nhớ lặng thầm không tiếng gọi
Vậy mà sao cứ len lõi trong hồn
Kỷ niệm nào khi ta muốn vùi chôn
Lại trỗi dậy khi hoàng hôn lan tỏa
Nỗi buồn bã đem khắc vào vách đá
Đá buồn phiền nên đã phủ rong rêu
Ta hanh hao ngồi ngắm mỗi buổi chiều
Hồn hóa thạch phiêu diêu phương trời đó
Cứ ngồi nhớ những mối tình thuở nọ
Rồi dặn lòng thôi thì cố quên đi
Chuyện ngày xưa có nhớ chẳng được gì
Nhưng tâm trí luôn sầu bi ảo não
Người ta đã xem tình như thay áo
Nên nụ cười luôn giả tạo vậy thôi
Chỉ có ta là kẻ ngốc để rồi
Thấy chới với giữa dòng trôi tình cảm
Sau cơn bão xua tan vầng mây xám
Nhưng trong lòng vẫn u ám vì yêu.
D H
Trong cuộc đời cũng như trong tình yêu, chẳng ai biết trước điều gì sẽ xảy ra, để khi mất đi rồi ta mới suy tư, hồi tưởng lại những thứ đã qua và cảm thấy tiếc nuối trong lòng.