Bài thơ Nhẫn Cỏ Trao Em – Nhà thơ Phú Sĩ

Bài thơ Nhẫn Cỏ Trao Em là sự tiếc nuối của tác giả về sự phai màu của tình yêu thời gian. Nhẫn cỏ năm nào dường như úa tàn, thay vào đó là nhẫn cưới em bước theo chồng. Bài thơ là khúc nhạc buồn cho mối tình nghèo dang dở. Với mạch cảm xúc này, mời các bạn theo dõi bài viết này nhé!

NHẪN CỎ TRAO EM !
Thơ: Phú Sĩ
(cảm tác)
Mình lớn lên trên mảnh đất quê nghèo
Yêu thương nhau mối tình quê chân chất
Ngày tạm xa anh trao em chân tình trên nhẫn cỏ
Thay lời tỏ tình trong một buổi hoàng hôn
Bởi anh tình nghèo …
…. nên nhẫn cỏ trao em …
Thay nhẫn kim cương ân tình nơi phố thị…
Chiếc nhẫn anh đan từ sợi cỏ may đồng nội
Còn phảng phất mùi hương ngày nắng dội mưa dầm…
….Rồi thời gian mùa trong trẻo cũng qua đi…
mang theo cả mối tình đầu tha thiết…
Mỗi hoàng hôn anh âm thầm da diết
Bên bờ hồ chờ đợi bóng hình em …
Thành phố mỗi ngày thêm chật chội nỗi niềm.
Có những bàn chân người vô tình giẫm nát …
…. đám cỏ mịn màng ta thuở trước bên nhau ….
Để đau lòng duyên phận kẻ còn thương ….
Mùa lại mùa, sen chẳng muốn tỏa hương ….
Chỉ có ngọn cỏ muôn đời vẫn dịu dàng như thế ….
Xanh vô tư và khiêm nhường tĩnh lặng
Nép bên đời lặng lẽ đếm thời gian…
Anh quay về trên lối vắng lang thang…
Chuyện tình đôi ta giờ chỉ còn kỷ niệm
Bởi yêu nhau chẳng còn ai tặng cỏ
Như thuở ngày nào anh nhẫn cỏ trao duyên…
Anh không trách chi em … bởi nhẫn cỏ úa mềm
Chẳng đủ giữ con tim người yêu mến…
Ngày lên xe hoa. …Ngón tay em lồng vào nhẫn cưới.
Qua chiếc cầu tre quê …. Em nhìn lại thẩn thờ….
Trong trang sách học trò, chiếc nhẫn cỏ đã dần khô ….
Anh hiểu ra rằng tình mình đã trao em…
Như Cỏ khô kia theo tháng năm sẽ rả rời mục nát …
Nơi quê nghèo anh ôm theo mối tình mộc mạc…
Nhẫn cỏ năm nào ….theo hương gió bay đi….

Bài thơ Nhẫn Cỏ Trao Em là một bản tình khúc buồn, chua xót nhận ra tình yêu như nhẫn cỏ úa tàn theo năm tháng, chỉ biết ngậm ngùi giữ kỉ niệm xưa. Chúng tôi xin chúc các bạn trải qua những cung bậc cảm xúc khác nhau khi hòa nhập vào những vần thơ này nhé! Thân ái!