Bài thơ Mùa Hạ Không Trở Lại – Nhà thơ Phú Sĩ

Bài thơ Mùa Hạ Không Trở Lại với vần thơ nhẹ nhàng, bày tỏ nỗi buồn khi xa mái trường, xa bạn bè thân thương. Không còn nghe ve kêu râm ran mỗi buổi chiều, bụi phấn dần phai nhạt theo năm tháng, theo từng mùa hạ qua.

MÙA HẠ KHÔNG TRỞ LẠI !
Thơ: Phú Sĩ
Ngày em bỏ làng quê theo con nước
Bến đợi chờ anh đơn bước lẻ loi
Lục bình trôi phai sắc tím xa rồi
Qua nhớ bậu sao bậu đành đi vội!
Mang theo tiếng thở dài đêm trăng tối
Tiếng kêu buồn quốc quốc quyện mây trôi
Em phương nào có nghe tiếng xa xôi
Gió thổi mãi câu hò rơi ngày ấy!
Thời gian ơi! Có nghe mùa Hạ vẫy
Tiếng ve sầu run rẩy giữa màn sương
Mùa hạ xưa sắc hoa phượng còn vương
Câu ước hẹn sao ai đành quên mất!
Tuổi học trò với tâm tình chân thật
Đã phai dần theo tất bật mưu sinh
Trên con đường bao vất vả điêu linh
Ai còn nhớ chân tình hoa phượng đỏ
Đã qua rồi mấy mươi mùa hạ đó
Tóc phai màu theo lớp bụi thời gian
Lòng không phai bao kỷ niệm ngập tràn
Tình phượng vỹ! hạ ơi! sao vội bỏ….

Bài thơ là sự luyến tiếc thời gian, nuối tiếc tuổi học trò. Đây là một bài thơ đầy tâm trạng của tác giả. Những vần thơ này đã chạm vào trái tim bạn đọc. Chúc các bạn có những giây phút thư giãn thú vị bên những áng thơ ca độc đáo.