Bài thơ Lạc Hướng Đời – Nhà thơ Dương Hoàng

Lạc Hướng Đời là một trong những bài thơ hay, đặc sắc của nhà thơ Dương Hoàng. Bài thơ thể hiện sự lầm lỡ, lạc hướng trong tình yêu.

LẠC HƯỚNG ĐỜI

Thơ: Dương Hoàng

Từ dạo ấy ta như người đi lạc
Chỉ vì yêu mà man mác nỗi buồn
Mưa tạnh rồi vẫn còn những giọt tuôn
Và cơn gió khẽ luồn qua da thịt
Ta lạnh lẽo bởi nỗi buồn không ít
Cuối cuộc tình nên vội chít khăn tang
Nẻo đường yêu nhiều cay đắng phũ phàng
Mảnh hồn chết lang thang trong vô định
Bởi ngu dại với trò đời toan tính
Đưa ta vào tột đỉnh nỗi sầu vương
Có nhiều khi khắc khoải suốt đêm trường
Luôn chới với vì thương thành cô độc
Ta đã lỡ trượt dài trên con dốc
Một chuyện tình ta kẻ ngốc trắng tay
Biết cùng ai để tâm sự giãi bày
Thấy hết được thói đời hay bạc ác
Từ độ ấy ta thành người trôi lạc
Khi ngoài trời lác đác lá vàng rơi
Giọt mưa ngâu mùa thu nhẹ ru hời
Nên chập choạng giữa đời thêm hoang hoải.
D H
Trên đây là chia sẻ lời bài thơ Lạc Hướng Đời hi vọng giúp độc giả có thể sưu tầm được những bài thơ hay và ý nghĩa nhất.