Bài thơ Không Dám Yêu – Nhà thơ Dương Hoàng

Bài thơ Không Dám Yêu là một trong những bài thơ tình được độc giả yêu thích của nhà thơ Dương Hoàng. Bài thơ thể hiện sự e ấp, ngại ngùng trong tình yêu. Mời độc giả cùng đọc và cùng chia sẻ cảm nhận của bạn về bài thơ này nhé.

KHÔNG DÁM YÊU

Thơ: Dương Hoàng

Thôi đừng anh sẽ nói không yêu
Dù biết rằng em rất mĩ miều
Đôi mắt long lanh như ngọc bích
Cho ai nhìn thấy cũng liêu xiêu
Không phải là anh quá nhỏ nhen
Vì anh ôm phận kẻ nghèo hèn
Chỉ nhìn trơ mắt nhưng không nói
Dù biết em hiền rất muốn quen
Biết rằng anh tự khổ mình thôi
Ngày nhớ đêm mong hết đứng ngồi
Nhưng lại gặp nhau thì bỡ ngỡ
Để rồi ánh mắt dõi xa xôi
Nhìn nét em cười rất tự nhiên
Với đôi má lún lộ đồng tiền
Nhiều khi cảm thấy hồn xao xuyến
Trăn trở trong lòng muốn đảo điên
Mà thôi người ạ không yêu nữa
Mệt mỏi nhiều rồi có biết không
Đứt đoạn tình duyên buồn giã biệt
Khi người xưa ấy bước theo chồng.
D H
Không dám yêu vì anh quá nhỏ nhen, không dám yêu vì mệt mỏi, vì đoạn tình duyên giã biệt… Phải chăng với nhà thơ Dương Hoàng, càng khao khát tình yêu, nhà thơ càng không dám yêu vì sợ khi yêu rồi lỡ từ biệt thì đau khổ và chua xót lắm.