Bài thơ Đường Chiều Có Nhớ – Nhà thơ Phú Sĩ

Bài thơ Đường Chiều Có Nhớ là một trong những khúc tình ca buồn, như là lời hờn trách người thương nỡ quên câu hẹn, câu chờ, để lại con đường xưa với bao kỉ niệm, khiến nhân vật hình tượng đợi chờ trong sự cô đơn đến tuyệt vọng. Ngay dưới đây, chúng tôi xin trích dẫn nguyên văn bài thơ này và mời bạn cùng cảm nhận nhé!

ĐƯỜNG CHIỀU CÓ NHỚ
Thơ: Phú Sĩ
Đường quê anh nỡ sao quên
Bến sông chờ đợi chông chênh lối về
Anh đi nức nở tình quê
Mẹ già ngóng đời não nề lòng em
Trăng thu chiếu rọi bên rèm
Bướm vàng sao nỡ bỏ đêm ân tình
Nắng còn tia ấm bình minh
Sao còn lơ lững lung linh ánh mờ
Người đi héo hắt câu chờ
Quên tình quên nghĩa buông lơi tiếng lòng
Đường chiều em mãi đợi mong
Nét duyên nhòa nhạt giữa dòng trái ngang
Trăm năm trong cảnh cơ hàn
Ai đành từ chối giàu sang một đời
Thôi thì ôm phận đơn côi
Tình quê chan chứa xa rồi ngày xưa

Bài thơ Đường Chiều Có Nhớ là một bài thơ đậm chất trữ tình, giãi bày tâm trạng của cô gái trong sự chờ đợi nhớ mong. Bài thơ với những vần thơ hay xúc động, chan chứa cảm xúc, chạm tới trái tim người đọc. Cảm ơn các bạn đã theo dõi bài viết trên!