Bài thơ Đợi Chờ – Nhà thơ Hồng Giang

Đợi Chờ – Thơ Hồng Giang, với những câu thơ thật ngắn nhưng chứa đựng biết bao nỗi niêm về sự chờ đợi vô vọng trong tình yêu. Dẫu biết rằng cuộc tình ấy mong manh, vời vợi, nhưng vẫn chờ, vẫn đợi chỉ mong người ấy hiểu.

ĐỢI CHỜ

Thơ: Hồng Giang

Chiều thứ bẩy hẹn em nơi quán vắng
Ly cafe sao đắng quá người ơi
Anh âm thầm trong góc quán chơi vơi
Làn khói thuốc rã rời theo trông ngóng
Dẫu vẫn biết chờ trông là vô vọng
Mà sao lòng cứ hy vọng mong manh
Hạt nắng thu chiều muộn đã giăng mành
Thời gian cũng trôi nhanh trong chờ đợi
Hình bóng ai vẫn còn xa vời vợi
Trách lòng mình sao nghĩ ngợi viển vông
Trông chờ chi liệu người biết hay không
Hay chỉ thêm bao chất chồng mong nhớ
Tôi với em là duyên hay là nợ
Mà sao lòng cứ trăn trở chờ trông
Thu sắp tàn thời tiết chuyển sang đông
Chiếc ghế gỗ bỏ không chờ người mãi
Ly cafe buổi chiều nay khắc khoải
Chờ trông hoài ….
Nắng rải ….
Nhuộm hoàng hôn !
Chiều 22/10/2016 Hồng Giang .
Đọc thơ Hồng Giang tả cảm nhận được sự quan tâm, sự chờ đợi một tình yêu trọn vẹn, và ta nhận thấy một tâm hồn cô đơn trong tình yêu. Bên ly cà phê buổi chiều, nhà thơ ngồi chờ, ngồi trông… một bóng hình người…