Bài thơ Dốc Hoàng Hôn – Nhà thơ Phú Sĩ

Bài thơ Dốc Hoàng Hôn là những trải lòng của nhà thơ Phú Sĩ về cuộc đời mình, những câu chuyện thường ngày hay những nỗi buồn đang gánh phải. Đây là một kiệt tác trong nền văn học thi ca. Với thể thơ tự do, nhịp điệu dồn dập, tác giả đã cuốn bạn đọc và những vần thơ hay này

DỐC HOÀNG HÔN
Thơ: Phú Sĩ
(cảm tác)
Trên đỉnh dốc hoàng hôn
Có người đàn bà mắt dõi mãi về phương nào xa lắm
Chẳng phải nàng Tô thị ngày xưa …
…. Chẳng phải câu chuyện Hòn Vọng phu cổ tích…
Người đàn bà ôm nỗi sầu cô tịch …
Đứng lặng đếm thời gian …
Trên đỉnh dốc hoàng hôn
Có người đàn bà đăm chiêu trăn trở …
Về những cuộc tình … đã để trôi qua …
Về những nỗi đau … theo thời gian rơi lại …
Về nỗi niềm mong đợi …chẳng quay về …
Trên đỉnh dốc hoàng hôn
Có người đàn bà thả hồn theo nỗi nhớ ….
Chẳng còn chi để chờ đợi ở ngày mai …
Quạnh hiu giữa cuộc đời …
Xót xa nỗi lòng trống trãi …
Mảnh trăng cuối rừng buồn lặng giữa màn đêm…
Trên đỉnh dốc hoàng hôn
Người đàn bà chẳng còn niềm khát vọng…
Bước chân quay về rời đỉnh dốc chờ mong…
Biết về đâu… mênh mông đứng giữa dòng …
Bên hạnh phúc… bên niềm đau nhức nhối…
Trên đỉnh dốc hoàng hôn
Người đàn bà đã nhạt nhòa mưa nắng
Chốn phong trần sương gió đã dầm chan
Còn chút tâm tình lắng đọng giữa đại ngàn
Thôi thì hãy cố lên mà bước tiếp…..
Bằng giọt nắng nhạt màu héo hắt những ngày xa…

Bài thơ Dốc Hoàng Hôn là tác phẩm hay, tiêu biểu của nhà thơ Phú Sĩ. Tác phẩm chính là tiếng lòng của tác giả khi nhớ về cuộc đời vất vả, sự cô đơn, lẻ loi giữa dòng đời. Chúng tôi xin chúc các bạn hòa mình vào những áng văn thơ và có những trải nghiệm thú vị nhé!