Bài thơ Chuyện Một Con Đò 5 – Nhà thơ Dương Hoàng

Giới thiệu đến độc giả yêu thơ Dương Hoàng một trong những bài thơ nổi bật hiện nay. Bài thơ Chuyện Một Con Đò 5, với cảm hứng từ con đò nơi bến sông lặng lẽ, cô đơn, nhà thơ đã cảm hứng và viết nên những bài thơ mang tâm trạng.

CHUYỆN MỘT CON ĐÒ 5

Con đò nhỏ trôi giạt về bến hạ
Vừa thấy người lữ khách lạ năm nao
Tay trong tay cùng âu yếm ngọt ngào
Buồn dào dạt ôi tình sao đã lỡ

Nghe thổn thức con tim mình nức nở
Đã bao ngày sự lo sợ là đây
Họ bên nhau hạnh phúc quá đủ đầy
Đâu ai biết ở nơi này buồn bã

Con đò nhỏ nghe nỗi buồn trong dạ
Cứ đợi chờ mà người đã sang ngang
Ôm cô đơn với duyên phận bẽ bàng
Đò lẳng lặng quay đầu sang hướng khác

Trong tâm tưởng mang nỗi buồn tan tác.

Dương Hoàng
__________

Con nước bạc đẩy thuyền xa mãi
Bến mong chờ dầu dãi nắng sương
Trăm năm ôm nỗi đoạn trường
Tiếc tình tri ngộ sầu thương một đời

Hoàng hôn tím chơi vơi miên nhớ
Duyên đôi mình cách trở vì đâu?
Héo hon cảnh vắng đeo sầu
Tình xa ngàn dặm sông sâu ngậm ngùi

Tình đã lỡ đa mang trọn kiếp
Chờ lai sinh nối nhip cầu duyên
Nặng mang một mối ưu phiền
Thuyền tình lạc bến tơ duyên lỡ làng
San Nhi Tran

Hình ảnh con đò nhỏ hiện lên trong thơ Dương Hoàng thật buồn, thật cô đơn. Xuyên suốt bài thơ mang nỗi buồn man mác, âm hưởng thơ nhẹ nhàng, cô đơn.