[TOP] 99+ bài thơ tình buồn mùa hạ hay, lãng mạn, đầy xúc cảm

Những bài thơ tình buồn mùa hạ luôn được nhiều bạn trẻ tìm đến để giải tỏa đi những nỗi lòng chất chứa của mình. Tình yêu luôn đẹp và được biết bao nhiêu người hằng ngày mong muốn có được.

Nhưng tình yêu đâu phải lúc nào cũng ấm êm mà không chút sóng gió. Sẽ chẳng có gì tổn thương hơn nếu tình yêu của các bạn tan vỡ để lại biết bao nuối tiếc và hụt hẫng về sau. Hãy cùng nhau khám phá những bài thơ tình buồn ngay bây giờ các bạn nhé!

55+ Bài thơ tình buồn mùa hạ mang ý nghĩa sâu sắc nhất

Ngay bây giờ chúng tôi sẽ chia sẻ đến cho các bạn những bài thơ tình buồn mùa hạ được chia sẻ rầm rộ nhất trong thời gian gần đây. Đảm bảo những bài thơ tình buồn này sẽ là một liều thuốc tinh thần giúp tâm hồn các bạn trở nên nhẹ nhàng và vui vẻ hơn rất nhiều. Nào! Mình cùng theo dõi nhé!

Giấc mơ mùa hạ

Nắng mùa Hạ sao dịu dàng thế nhỉ
Lũ ve sầu đang thủ thỉ cùng cây
Trên bầu trời mây trắng lả lướt bay
Và gió hát khúc mê say nhè nhẹ
“Sớm mùa Hạ em dịu hiền đến thế”
Mình đang nghe lời khe khẽ bên tai
Chỉ giấc mơ hay là thật sớm nay….
Em chờ đợi lời này từ lâu lắm
Ngày mùa Hạ trời xanh cao thăm thẳm
Chẳng oi nồng không nóng bức lạ chưa
Lời của anh chẳng khác một cơn mưa
Làm mát dịu một giấc mơ mùa Hạ…

Hạ ơi… tôi nhớ

Em giấu gì trong đôi mắt mùa hạ
Để nhớ thương theo cơn gió tìm về
Ngày chia biệt em trao cành phượng vĩ
Tiếng ve buồn như thủ thỉ cùng tôi
Đi bên em qua rồi con phố nhỏ
Đường chẳng dài chợt bổng chốc xa xôi
Nghe bờ môi tái tê giờ ly biệt
Đành vẫy chào thôi nhé người thương ơi
Tôi quay đi mang nụ cười em gửi
Giấu vào lòng phút ngắn ngủi em trao
Rồi mai này hai đứa lại gặp nhau
Những nhớ thương biết phai màu không hỡi
Cành phượng vĩ vẫn rạn ngời sắc thắm
Nét thư xưa còn đậm chữ chưa nhòa
Giờ thương nhớ thẩn thờ trong kỉ niệm
Ba tháng hè lâu quá bạn lòng ơi….

Chiều mưa cuối hạ

Cơn mưa rào ngang qua chiều cuối hạ
Để nắng hờn mê mẩn kéo hoàng hôn
Con chiện chiện cất giọng hót bồn chồn
Chiều yên ả bỗng dâng buồn man mác
Chiếc lá rơi cuốn theo chiều xào xạc
Trước hiên nhà chân nhịp bước vu vơ
Trời vào thu khiến mưa nắng phập phù
Mây du lãng …Chút bàng hoàng cuối hạ…
Màu cỏ non đã loang dần chiếc lá..
Suốt bốn mùa coi như đã vẹn sinh
Thật an nhiên giữ màu đất thanh bình
Cây thay lá… Cho mùa sang – Tiết trở…
Cơn mưa rào ngang qua chiều cuối hạ
Rất vội vàng nhưng thu đã kịp sang..
Mỏng mảnh thôi … Nhưng cũng đủ dịu dàng
Cho vạt nắng xênh xang ngày cuối hạ…!
Cơn mưa rào như làm thay màu lá
Rửa bụi trần cho trọn kiếp phù vân…
Chân dạo bước nghe tiếng thở phong trần…
Đời nhục vinh … Âu cũng mình đưa đẩy…
Trọn kiếp này em ở bên anh đấy
Bởi chúng mình đã tìm thấy đời nhau
Nắng với mưa chỉ điệp khúc giao mùa
Anh thấy chưa… Những chiều mưa cuối hạ…!!!

Cơn mưa hạ

Mưa lại về trên con phố ngày xưa
Hàng liễu rủ như nỗi buồn ngơ ngác
Em xoè tay đón hạt mưa rào rạc
Lại một mùa mưa nữa chẳng cùng anh.
Em đi tìm trong quá khứ mỏng manh
Tìm trong gió, trong mây rồi trong nắng
Tìm về anh của một thời xa vắng
Của một thời hai đứa bước chung đôi.
Em hỏi gió thì gió chỉ cười thôi
Em gặp mây nhưng mây trôi lặng lẽ
Em hỏi nắng, nắng lắc đầu khe khẽ
Vậy nơi nào mới cất giấu hình anh?
Vâng! Đây rồi em đã gặp được anh
Là anh đấy, trong cơn mưa đầu hạ
Mưa trút xuống những hàng cây nghiêng ngả
Mái hiên xưa che ướt mối tình đầu.
Rồi một ngày tay hết nắm bàn tay
Em trả anh một mùa mưa trắng xoá
Trả lại anh con đường chia đôi ngả
Xa nhau rồi chỉ tội mái hiên xưa!

Màu thời gian

Phượng lại về khoe sắc với trời xanh
Cái oi bức nặng nề như ngộp thở
Người thành phố với khát khao chợt nhớ
Trận mưa rào tưới mát lúc hè sang
Nàng Xuân rời khi trời đất qua trang
Phượng rực rỡ khoe sắc màu đỏ thắm
Phượng đấy ư… này em… tuyệt lắm
Áo trắng sân trường được dịp ngừng bay
Biển hạ vàng ru hồn khách đắm say
Cái tuổi thần tiên anh đàn em hát
Biển gợi tình em tung tăng bờ cát
Bài tình ca ngọt mãi đến bây giờ
Anh vẫn đàn em mải miết làm thơ
Tiếng tiêu ai vọng sang nương theo gió
Em bối rối… lời yêu anh vừa ngỏ
Má ửng hồng mong quả chín đừng rơi
Phố ồn ào lòng biển lại đầy vơi
Từng ngọn sóng ập vào rồi xa mãi
Như tình yêu có bao giờ dừng lại
Biển lặng rồi… mà sóng vẫn lao xao.

Nói Cùng Anh

Nắng Hạ vàng ngày chậm bước vào đêm
Công viên ấy em về hiu hắt nắng
Phượng tàn rơi góc phố buồn lẳng lặng
Chiều không anh nghe hoang vắng tâm hồn
Trước cuộc đời em mơ ước gì hơn
Một bờ vai – một vòng tay sưởi ấm
Bữa cơm thường giản đơn nhưng nồng đậm
Hương tình yêu tỏa ngát tóc mây chiều
Anh nồng nàn đằm thắm biết bao nhiêu
Sao ta vẫn đêm từng đêm quạnh quẽ
Anh đã đến bên đời em lặng lẽ
Góc khuất nào cho em vẽ chân dung
Thực và mơ nào có lối đi chung…
Ta vẫn hát bài tình ca dang dở
Anh nợ em những đêm dài trăn trở
Thêm một lần tan vỡ… nữa sao anh?

Mùa Hạ

Đó là mùa của những tiếng chim reo
Trời xanh biếc, nắng tràn trên khắp ngả
Đất thành cây, mật trào lên vị quả
Bước chân người bỗng mở những đường đi
Đó là mùa không thể giấu che
Cả vạn vật đều phơi trần dưới nắng
Biển xanh thẳm, cánh buồm lồng lộng trắng
Từ những miền cay đắng hoá thành thơ.
Đó là mùa của những ước mơ
Những dục vọng muôn đời không xiết kể
Gió bão hoà, mưa thành sông thành bể
Một thoáng nhìn có thể hoá tình yêu
Đó là mùa của những buổi chiều
Cánh diều giấy nghiêng vòm trời cao vút
Tiếng dế thức suốt đêm dài oi bức
Tiếng cuốc dồn thúc giục nắng đang trưa
Mùa hạ của tôi, mùa hạ đã đi chưa
Ôi tuổi trẻ bao khát khao còn, hết?
Mà mặt đất màu xanh là vẫn biển
Quả ngọt ngào thắm thiết vẫn màu hoa.

Bóng nàng thiếu nữ tháng 5

Nắng vàng nhè nhẹ rơi áo em
Gió muộn mơn man quấn chân mềm
Hoàng hôn bẽn lẽn hôn vào tóc
Trời anh nghiêng ngả rớt vào đêm
Ai rót cái duyên lên mắt xanh
Cho gió tháng năm vỡ tan tành
Ai tô thắm hồng đôi má nhỏ
Để bước em về vướng hồn anh
Biêng biếc màu mây em thấy không?
Thương em chiều ngả cuối chân hồng
Dòng người hối hả quay về chốn
Chỉ thấy mình em giữa chợ đông
Điếu thuốc tay anh đã lụi rồi
Gót mềm em bước cứ chậm thôi
Cho anh vương vấn đôi ba bận
Đêm về đỡ tủi tấm hồn côi.

Mùa Hạ Tương Tư

Mùa hạ đến sân trường đầy hoa nở
Em đi về phương ấy quá mênh mông
Tôi hái cho em một cánh phượng hồng
Hương hạ nói hộ nỗi lòng trong đó
Mùa hạ cho em xa tôi rồi đó
Hương hạ trả về đôi mắt ướt bay bay
Có mùa hạ nào em trở lại đây
Cho tôi gặp lại áo bay chiều tím cũ
Cho tôi gặp lại mùa hoa quá khứ
Hương hạ vẫn còn thơm ngát mãi em ơi!

Những bài thơ tình mùa hạ được săn đón nhất hiện nay

Những bài thơ tình mùa hạ được săn đón nhất hiện nay luôn thu hút sự chú ý của độc giả. Với những vần thơ mang những tình cảm sâu sắc mà những bài thơ tình buồn này luôn len lỏi vào tâm hồn bạn đọc. Hãy cùng Pud.edu.vn theo dõi ngay bây giờ nhé!

Mùa hè nồng cháy

Mùa hè nồng cháy
Ở trên má em
Mùa đông lạnh lẽo
Ở trong tim em

Nhưng có một ngày
Hỡi em!
Mùa đông sẽ trên má
Mùa hè sẽ trong tim.

Bên ngưỡng cửa mùa hè

Anh để dành chiếc hôn
Cho những ngày chưa tới
Cây cùng anh đứng đợi
Lá bay đây hàng hiên

Hè đã đến bên thềm
Bướm bay còn lơ đãng
Hoa đã đỏ hết mình
Hương thơm còn thoang thoảng
Cây đắm mình trong nắng
Bóng ngả nghiêng vơi đầy
Mành mành giăng thấp thoáng
Chập chờn mưa bóng mây…

Mênh mông hồ rượu say
Bạt ngàn đêm với gió
Mát lạnh cơn giông chiều
Trăng lu và trăng tỏ
Con mèo của anh ơi!
Tất cả còn nguyên đó
Chờ em đã từ lâu
Xanh xanh từng thảm cỏ
Một mùa xuân bỏ ngỏ
Bâng khuâng từng lối đi…

Chợ mùa hè

Trời lóe nắng, chợ vào đầy những nắng
Đầy những người chen chúc họp…mồ hôi.
Các mẹt bún bày ruồi không hở trắng.
Các sàng dưa bán nhặng kín xanh tươi.

Đây, góc quán bà già ngồi rũ nóng.
Kia, cửa lều ông lão quạt khăn tay.
Chó le lưỡi ngồi thừ nhìn cũi đóng,
Lợn trói nằm hồng hộc thở căng giây.

Trong khi ấy, tiếng rao mời nhớn nhác,
Những hàng chè, hàng nước chạy va nhau.
Nhưng đắt nhất có chị hàng bán quạt
Ngồi trước đình không kịp đếm tiền xâu.

Có một mùa hè

Có một mùa hè
sẽ còn mãi trong em
Thành phố biển, dòng sông, Bà Nà, núi Chúa

Gửi lại vòng tay
nồng nàn như lửa
Bờ môi hôn khao khát,
dịu dàng…

Gửi biển đêm trăng
sóng trắng bụi vàng
chúng mình đùa vui như con trẻ
vồng ngực anh phập phồng hơi thở
dâng em lên, sóng biển bồng bềnh…

Bà Nà ơi,
ôm lấy cuộc tình
Giữa đêm hè nép vào anh đỡ lạnh
Nụ hôn giờ đây
mặn mòi vị đắng
Xa nhau rồi
xa xôi lắm người ơi!

Tình yêu của em
tựa ánh sao rơi
Xé tan màn đêm
giọt sương buốt lạnh

Gửi lại cho anh
sông Hàn lặng sóng
chơi vơi đêm hè
câu hát ru em.

Sẽ chẳng còn
cãi vã, hờn ghen.
Sẽ chẳng ngọt ngào
làn môi, ánh mắt.

Anh là bình minh
rọi trên mặt đất
Chẳng bao giờ
anh hiểu được em đâu…

Ta đã yêu nhau như thể mối tình đầu
Cứ ngơ ngác, cứ dại khờ, nông nổi
Dẫu mai này mỗi người mỗi lối
Có một mùa hè
sẽ còn mãi trong em!

Đầu mùa hè

Xuân đó mà nay đã hạ rồi,
Bầu sen nghe có khí hương bay
Nắng nung cỏ biếc, màu xanh nhạt,
Gió xác hoa hồng, sắc đỏ phai.
Lửa lựu đầu thềm phơi cánh bướm,
Vườn hè núp bóng tỉnh hồn ve.
Hy Hoàng giấc mộng kìa ai tá?
Thời đại đâu xưa thế giới này!

Em yêu mùa hè

m yêu mùa hè
Có hoa sim tím
Mọc trên đồi quê
Rung rinh bướm lượn

Thong thả dắt trâu
Trong chiều nắng xế
Em hái sim ăn
Trời, sao ngọt thế

Gió mát lưng đồi
Ve ngân ra rả
Trên cao lưng trời
Diều ai vừa thả.

Nói cùng anh

Nắng Hạ vàng ngày chậm bước vào đêm
Công viên ấy em về hiu hắt nắng
Phượng tàn rơi góc phố buồn lẳng lặng
Chiều không anh nghe hoang vắng tâm hồn

Trước cuộc đời em mơ ước gì hơn
Một bờ vai – một vòng tay sưởi ấm
Bữa cơm thường giản đơn nhưng nồng đậm
Hương tình yêu tỏa ngát tóc mây chiều

Anh nồng nàn đằm thắm biết bao nhiêu
Sao ta vẫn đêm từng đêm quạnh quẽ
Anh đã đến bên đời em lặng lẽ
Góc khuất nào cho em vẽ chân dung

Thực và mơ nào có lối đi chung…
Ta vẫn hát bài tình ca dang dở
Anh nợ em những đêm dài trăn trở
Thêm một lần tan vỡ… nữa sao anh?

Hoa khế mùa hè

Lại đến mùa khế đơm hoa tím
Những con sâu trong đất hoá thành ve
Nắng mải lang thang trên những vỉa hè
Để hoa khế rắc đầy sân nỗi nhớ.

Gió sẽ còn xôn xao trên vòm lá
Trái bàng xưa chín đã sắp rơi rồi
Sông mở lòng ra đón lũ trẻ xuống bơi
Trên cánh đồng ai đi tìm châu chấu.

Có ai nhớ những ngày mưa tìm sấu
Những trái vàng ươm ngọt nắng mùa hè
Những buổi trưa râm ran những tiếng ve
Đi đổ dế bên bờ đê cháy tóc…

Lại đến mùa khế đơm hoa tím
Rắc đầy sân nỗi nhớ một thời…

Mùa hè đang đến kìa

Mùa hè đang đến kìa
Hót vang lên chim cu!
Hạt cây nảy mầm rồi,
Và đồng cỏ mọc xanh,
Hát vang lên chim cu!

Cừu mẹ trả lời con,
Bò mẹ nhường bê con,
Bò mộng lồng quấy phá,
Cừu đực quanh quẩn quanh,
Hát vui lên chim cu!

Chim cu, ơi chim cu!
Chim hót hay lắm cơ!
Hót mãi đừng ngừng nhé!
Nào hót đi, chim cu!
Hót đi, chim cu ơi!

Chùm thơ mùa hạ hay gợi nhớ những kỉ niệm học trò

Với tuổi học trò, khi mùa hạ đến lòng mĩ người sẽ lâng lâng nhiều cảm xúc bồi hồi khó diễn tả. Mùa hạ là mùa chia li, mùa của nỗi nhớ khi phải chia tay bạn bè, thầy cô, trường lớp. Chùm thơ mùa hạ gợi nhớ những kỉ niệm học trò là xúc cảm của cô cậu học trò khi hè tới.

Bài học mùa hè

Con ve mang phím dương cầm
Trèo lên cây phượng thì thầm cùng nhau
Rủ rê mùa hạ đến mau
Cho từng cánh phượng đỏ au giữa trời

Bóng cây râm mát em ngồi
Lật trang vở mới học bài rất ngoan
Ve ve ve hát xênh xang
Trời xanh ngơ ngác… một dàn đồng ca

Bầy chim lách chách bay qua
Âm thanh tròn trịa rơi sà xuống sân
Tiếng em lẫn tiếng chim ngân
Hoà cùng hợp xướng xanh ngần tiếng ve

Ngước lên em gặp mùa hè
Khi lũ ve đã leo về nhành cây
Vừa gấp vở lại – dang tay
Chạm chùm nắng đỏ rơi đầy tóc em.

Lớp học mùa hè

Có một chùm một chùm những tiếng chim non
Có một chùm một chùm hoa nắng
Một chùm em thẩn thơ ô cửa mùa hè

Lớp học của những kẻ mê man
Người thầy quay về sau bao năm bài giảng còn dang dở
Thầy bảo mình đã già các em thì quá trẻ

Nào đừng lay thức giấc mơ
Phượng đỏ môi em đang đáp xuống ròng ròng
Mưa thẫm ngoài kia không tiếng động

Sân trường chỉ còn khoảng trống
Trên tay em từng tia ban mai mảnh hơn sợi tóc khô dần
Từ lâu rồi hoàng hôn chẳng quay về phía ấy

Phía có tàng cây lưu niên không giữ nổi thân mình
Phía có bức tường cách ngăn đến hồi sụp đổ
Vết dấu người đi dâng cỏ biếc trùng trùng

Có một chùm một chùm câu chuyện cũ
Im lìm thư viện mốc meo
Im lìm bảng đen giấy trắng

May quá nơi này còn sót vài cơn mưa từ tốn
Đủ lạnh để rùng mình.

Nhớ mãi hè ơi!

Thẫn thờ giữa buổi trưa hè
Chạnh lòng thương những tiếng ve học trò
Phượng hồng nhớ đến ngẩn ngơ
Tuổi thơ trong sáng bây giờ lùi xa.
Nhớ sao ngày ấy đã qua
Trèo lên cây bẻ nhành hoa trong trường
Tặng người bạn gái yêu thương
Đến giờ còn đọng vấn vương trong lòng.
Rời tuổi thơ với phượng hồng
Gói vào nỗi nhớ mênh mông đường dài
Mang theo khát vọng tương lai
Giảng đường đại học miệt mài luyện chăm.
Thương ôi năm tháng khó khăn
Sinh viên toàn nói chuyện ăn suốt ngày
Trưa hè ngồi dưới hàng cây
Ngắm thềm nắng rải đong đầy vần thơ.
Mang lòng yêu đến ngẩn ngơ
Mà không dám nói phải nhờ cành hoa
Rợp bằng lăng tím chiều tà
Là tình yêu của riêng ta gửi nàng.
Ước gì quay ngược thời gian
Để mình lại được mơ màng trộm yêu
Thả hồn như những cánh diều
Chao nghiêng giữa lộng gió chiều mênh mang.

Trường xưa

Cứ ngỡ rồi đây xa lắm một mái trường
Ta không đủ sức níu thời gian gần lại
Mái ngói mờ rêu, tán lá bàng xa ngái
Những con đường, sỏi đá nhịp buồn tênh
Tháng năm rơi trên bậc thềm chênh vênh
Sân trường cũ, và bài thơ cũng cũ
Ô cửa sổ bốn mùa nắng rủ
Và cơn mưa trong trẻo mắt bạn bè
Một mùa xa hoa phượng chật vòng xe
Nét mực tím vương dấu tay mùa hạ
Màu xanh dịu thân thương trên vòm lá
Nhạt sắc trời, con chim sẻ nào bay…
Qua những mùa thu vương lối heo may
Hoa cỏ tím góc sân trường thầm lặng
Ai không nhớ những vòm trời mây trắng
Mùa tựu trường gom gió hát vu vơ…
Gốc bàng xưa im lặng đến bây giờ
Mong mỏi phía hành lang xa vời vợi
Chỉ một câu thơ cũng thành tiếc nuối
Chuyện giận hờn, viên sỏi nhỏ màu xanh
Ta cứ ngỡ rồi tất cả qua nhanh
Mái tóc xưa chắc giờ không còn ngắn
Đã đơn giản như ta từng ngộ nhận
Một điều gì, mà nào có gì đâu…
Bàn ghế xưa rưng rưng ngả màu
Mùa xưa cũ bâng khuâng như thần thoại
Hoa cỏ may buồn đi vào xa mãi
Kỷ niệm giăng đầy rợp một mái trường quê
Bạn bè xưa chẳng có lúc tìm về
Trái bàng chín nằm ngơ trong mùa cỏ
Giọng thầy khan, trầm ngâm trong gió
Mái tóc thầy điểm bạc hoa lau
Ta cứ ngỡ rồi tất cả qua mau
Tuổi thời gian nhòe lem như giọt mực
Thương nhớ ấy nhuộm màu mây ngũ sắc
Lá học trò vụng dại trốn nơi nao…
Ô cửa mùa thu mây trắng lại bay vào
Ta lại thấy mình những ngày thu lớp trước
Con đường mùa xa, bàn tay nào với được
Giấc mơ một mái trường màu ký ức phong rêu
Hiên lớp xưa lời thầy vọng đều đều
Bụi thời gian phủ đầy lên kỷ niệm
Bài thơ cũ đợi ta về viết tiếp
Tuổi vụng về hát gọi tháng năm ơi…
Ta bước đi tiếng trống giục bồi hồi.

Hè đến

Bây giờ ai đã quên chưa ?
Màu hoa phượng nở khi Hè vừa sang
Bâng khuâng dưới ánh nắng vàng
Tặng nhau cánh phượng ai mang đi rồi
Ngày xưa chỉ có vậy thôi
Có ai biết được để rồi cách xa
Mùa Hè từng mùa Hè qua
Tiếc hoài cái tuổi ngọc ngà chẳng quên
Nỗi buồn không thể đặt tên
Nhẹ nhàng nhưng lại mông mênh trong lòng
Ai còn nhớ kỷ niệm không?
Ngày xưa, một cánh phượng hồng đã trao.

Phượng đỏ hè sang mênh mang nỗi nhớ

Phượng vĩ đỏ báo mùa hè đã đến,
Như nhắn nhủ phút chia ly cận kề,
Trường lớp xa tóc thề chưa kịp nói,
Bạn xa tôi tim nhói kỷ niệm qua.
Ve rộn ràng trên nhành bàng gốc cảnh,
Tuổi học sinh nhí nhảnh cũng dần trôi,
Ôm sách vở bôi mờ thời gian đọng,
Cố hôm nay khỏi thất vọng ngày mai.
Tay trong tay những ngày vui đến lớp,
Cười vui đùa chớp nhoáng đựt quà nhau,
Phút dò bài thấp thỏm sợ lo âu,
Rồi vỡ oà trống thâu điểm tan học.
Trường đứng đó qua bao thời khó nhọc,
Dựng nhân tài bao bọc trí thức khôn,
Bên cửa sổ tâm hồn chợt khắc khoải,
Mới đó thôi sắp phải xa thật rồi.
Tâm lắng động bồi hồi nước mắt chảy,
Hợp rồi ly hết thảy phải xa thôi,
Còn giây phút tôi cùng ngồi bên bạn,
Tận hưởng đi khổ nạn ta xum vầy.
Từng bầy chim sắp tung cánh vươn ra,
Vào thế giới xa hoa đầy cám dỗ,
Cố lên nhé! Dù khổ hãy tiến lên,
Có thất bại làm nên thành công đó.

Mùa hè bên đường

Tháng tư hạ chớm về rồi
Lắng nghe trong lá bồi hồi tiếng ve
Em về tập vở nghiêng che
Ta theo bước nhỏ lòng nghe thoáng buồn
Hạ ơi đừng khép cổng trường
Ve ơi đừng hát lòng đường bâng khuâng
Ngày mai trên vạn nẻo đường
Còn đâu tiếng trống tựu trường nôn nao
Còn đâu tiếng guốc xôn xao
Còn đâu ánh mắt người trao cho người
Còn đâu nữa những nụ cười?
Chỉ còn sót lại một thời nhớ thương
Tháng tư mùa hạ lên đường
Nắng vương vương nắng, buồn vương vương buồn.

Mùa hoa phượng

Lời nào tả hết nỗi nhớ mong
Tình xưa bạn cũ mãi bên lòng
Mỗi  mùa phượng thắm đầy mơ mộng
Nỗi nhớ trào dâng ngập cả lòng
Người xưa xa cách có biết không?
Tiếng ve nức nở thắt cỏi lòng
Tim nghe ray rức nhiều mơ mộng
Xác phượng tả tơi bởi gió giông
Nhớ thương lặng lẻ nén vào lòng
Có nỗi bâng khuâng lệ chảy trong
Xa xa trời ấy có chạnh lòng
Mỗi mùa phượng nở có nhớ không?
Bao nhiêu năm ve sầu nức nở
Bấy nhiêu lần thương nhớ trường xưa
Chùm phượng hồng trong gió đong đưa
Nỗi thương nhớ mỗi mùa phượng nở..!

Mùa hè

Mùa hè nào gặp gỡ
Mùa hè nào chia ly
Mùa hè nào hội ngộ
Tôi cầm trên tay hai mùa hè rực rỡ
Còn mùa hè cuối cùng rơi đi đâủ
Ai nhặt được mùa hè tôi đánh mất
Xin trả lại cho tôi
Xin trả lại cho tôi người yêu tôi
Dẫu chỉ là xác con ve sầu chết khô
Ấy chính là mùa hè của tôi
Ngủ quên trong nách lá
Những ngọt bùi tôi đã nếm trải
Những đắng cay tôi đã nếm trải
Những mùa hè bỏng rát sau lưng
Còn mùa hè cuối cùng tôi gặp lại
Trốn đi đâu ngoài tầm mắt tôi tìm ?

Trên đây, chúng tôi đã dành tặng đến các bạn những bài thơ tình mùa hạ đầy ý nghĩa và sâu sắc lay động triệu trái tim bạn đọc. Trong chuyện tình yêu đôi lứa chúng ta thật không biết phải làm gì để níu kéo được một chuyện tình tan vỡ nhưng mong rằng các bạn đừng hành hạ bản thân mình nữa nhé! Đồng hành cùng Pud.edu.vn để theo dõi những bài viết hấp dẫn hơn nữa nhé!