Nguyễn Lãm Thắng và Phần Các hiện tượng thiên nhiên (Tập 1008 bài thơ thiếu nhi)

Trong 1008 bài thơ thiếu nhi Nguyễn Lãm Thắng có phần Các hiện tượng thiên nhiên rất được yêu thích. Với phần thơ này ta có thể cảm nhận được góc nhìn trẻ thơ về các hiện tượng thời tiết diễn ra xung quanh. Ở đó có sự trong trẻo, hồn nhiên và cách lý giải này đôi khí cũng làm con người ta ngạc nhiên vì sự tưởng tượng cũng như khả năng quan sát thực tế của các bé. Các bậc phụ huynh có thể dùng các bài thơ này để dạy cho bé con của mình. Cùng chúng tôi tìm hiểu các bài thơ thiếu nhi về các hiện tượng thiên nhiên dưới đây bạn nhé!

Bão

Không một bàn chân
Mà đi rất gấp
Như loài cá mập
Quẫy sóng biển khơi
Không một bàn tay
Mà xô cây đổ
Như nanh vuốt hổ
Bấu toạt đồi xanh
Bão đi rất nhanh
Rủ theo thằng lũ
Vừa chạy vừa hú
Bão sắp vào làng
Dậy tiếng loa vang:
– Mau mau chống bão!

Cái nắng đi chơi

Cái nắng đi chơi
Dắt trưa qua phố
Dắt gió qua trời
Dắt hương qua ngõ
Cái nắng đi chơi
Dắt mây qua núi
Dắt tiếng chim rơi
Về thăm khe suối
Cái nắng đi chơi
Bóng râm ở lại
Và tiếng ru hời
Rất êm của ngoại
Cái nắng đi chơi
Bé còn say ngủ
Ru hỡi ru hời
Cái ngủ còn say.

Gió

Gió cũng ngoan đáo để
Biết vâng lời mẹ yêu
Cứ sớm sớm chiều chiều
Giúp mẹ bao nhiêu việc
Mẹ làm đồng đã mệt
Cơn nắng rát da người
Gió lau khô mồ hôi
Trên trán gầy của mẹ
Mẹ ngồi ru em bé
Chiếc võng nhẹ đong đưa
Gió về dưới nắng trưa
Lồng hương vào giấc ngủ
Mẹ vừa xong giặt giũ
Áo quần phơi ngoài dây
Gió lại vòng qua đây
Hong cho khô quần áo
Có hôm gió thành bão
Vì theo mưa rong chơi
Nên mới bị mẹ trời
Quất đau… thành gió xoáy.

Giọt mưa

Giọt mưa
giọt hát
tí tách!
rào rào!
giọt trước
giọt sau
giọt cao
giọt thấp
giọt ngà
giọt ngọc
cứ nối
đuôi nhau
giọt xuống
vực sâu
giọt ra
nương lúa
giọt mưa
giọt múa
nhảy trên
cánh đồng
giọt lội
qua sông
giọt trèo
qua núi
giọt băng
qua suối
giọt luồn
qua bưng
giọt mưa
giọt mừng
tưới cho
đất mát
giọt mưa
giọt hát
tí tách!
rào rào!

Giọt sương đêm

Đêm trăng sáng
Có giọt sương
Đi lạc đường
Nằm trên lá
Sáng ra sợ
Ông mặt trời
Làm bốc hơi
Thì tan mất
Lá khéo thật
Cúi nhẹ nhàng
Sương vội vàng
Trốn vào đất.

Hạt nắng dễ thương

Dễ thương ơi! nắng tinh khôi
Hồn nhiên bước giữa đất trời thẳm xanh
Trong veo hạt nắng trên cành
Lá biêng biếc những âm thanh gọi mời
Gió về từ biển xa xôi
Vì thương nắng quá đi thôi, nắng à!
Đường xanh mọng tiếng chim ca
Nắng hoà vui, cũng la đà mê say
Cánh đồng thơm ngát hương bay
Những chùm hoa nắng nở đầy quê thương
Trưa nay em bước đến trường
Nắng xôn xao, nắng nhẹ vương tóc mềm…

Hối hận

Một buổi sớm đẹp trời
Gió thổi về mát quá
Có một giọt sương rơi
Ngủ quên trên mắt lá
Lá vươn vai khó chịu
Bảo sương rằng: – Cút mau!
Giọt sương buồn biết mấy
Theo nắng hồng bay cao
Giờ sau lá tái mặt
Vì cơn nắng hạ nồng
Lá nghĩ: – Có sương nhỉ?
Thì đỡ nóng hơn không?

Mặt trời đi lạc

Mẹ xong công việc cơ quan
Mẹ về trường học đón con về nhà
Bạn con theo mẹ theo cha
Cũng về sum họp với gia đình mình
Đàn chim về ngủ trên cành
Con đò về ngủ bồng bềnh bến quê
Mẹ ơi! Con thấy tội ghê!
Mặt trời đi lạc biết về ngủ đâu?

Mây hay khóc

Có đám mây mùa hạ
Hay khóc nhè làm sao
Đang ở tuốt trên cao
Mặt mày tươi hớn hở
Bỗng dỗi hờn mẹ gió
Cái mặt buồn thiu thiu
Cái mặt đen ỉu xìu
Vội vàng bay xuống thấp
Mẹ gió giận gào thét
Làm nghiêng cả bờ tre
Nhưng mây đâu chịu nghe
Cứ vừa đi vừa khóc
Mây trốn vào nước mắt
Thành mưa dông rào rào…

Mây trẻ con

Mây không bao giờ lớn được
Suốt ngày làm nũng mẹ trời
Sáng ra mặc đồ xanh biếc
Trưa thay áo trắng tinh khôi
Sang chiều áo nâu, áo xám…
Cứ thay quần áo liên hồi
Thế rồi hết năm hết tháng
Mây mải mê hoài rong chơi
Mây không bao giờ chịu học
Lang thang theo gió bao mùa
Có hôm mẹ trời la mắng
Mây buồn mây khóc… thành mưa.

Mưa giông

Ầm ầm sấm chớp
Gió cuốn mây về
Mưa rơi lộp độp
Mưa trườn qua đê
Đừng có sợ sệt
Bình tĩnh lúa ơi!
Trưa nay lúa mệt
Vì nắng đó thôi
Chiều nay giông về
Đem mưa tắm mát
Lúa cứ thoả thuê
Reo vui ca hát
Rồi mai lúa lớn
Lúa sẽ trổ đòng
Lúa sẽ đơm bông
Cho mùa gặt mới.

Nghịch ơi là nghịch!

Không chịu thua nắng đâu!
Mưa xuân đi trẩy hội
Nhảy từ trên trời cao
Xuống trần gian mừng tuổi
Vì nóng lòng gặp bạn
Mưa xuân hơi vội vàng
Nên trượt chân xuống đất
Vẫn lên giọng cười vang.

Ông trăng đêm rằm

Ông Trăng đêm rằm
Mặt tròn lừng lựng
Từ nơi xa xăm
Về đây ông đứng
Ông đứng giữa trời
Lơ lơ lửng lửng
Dưới trăng em chơi
Ông càng toả sáng
Đường làng đầy trăng
Chân em rối rít
Góc sân đầy trăng
Miệng em khúc khích
Em cùng Ông bước
Trên con đường làng
Cho em mơ ước
Được lên cung Hằng.

Ông trăng ơi!

Ông trăng ơi!
Xuống đây chơi
Cùng với bé
Đừng lặng lẽ
Trên trời cao
Xuống đây nào!
Cùng múa hát
Ông trăng ơi!
Xuống đây chơi
Đêm sáng quá!
Đừng vội vã
Nấp vào mây
Hãy xuống đây
Cùng phá cỗ
Ông trăng ơi!
Ông trăng ơi!

Ông trời cắc cớ

Ông trời cắc cớ
Vừa nắng vừa mưa
Làm em cứ ngỡ
Như còn bé cơ!
Thà như em bé
Vừa khóc vừa cười
Vì em có mẹ
Em làm nũng thôi!
Ông trời đã lớn
Có ngoan đâu à?
Khóc nhè xấu lắm!
Cười lên mới là…

Quả trăng tròn

Nào có thấy cành đâu?
Mà lửng lơ một quả
Quả dính vào nơi nào?
Mà không rơi, mới lạ!
Có lẽ quả chín rồi
Lát nữa thôi sẽ rụng
Trên trái đất bao người
Đang chờ trăng rớt xuống
Nhiều bàn tay đón mời
Với bao niềm háo hức
Trăng chỉ một quả thôi
Chia đều sao cho được?
Nên từ xưa đến giờ
Nhiều lần trăng chín mọng
Ai cũng muốn phần cơ
Trăng đành… không chịu rụng.

Rồi cơn mưa sẽ tạnh

Rồi cơn mưa sẽ tạnh
Bầu trời tươi sáng hơn
Đàn chim non tung cánh
Lượn bay trên cánh đồng
Rồi cơn mưa sẽ tạnh
Hoa xinh khoe sắc hồng
Chú bướm chao cánh mỏng
Giưã nắng vàng mênh mông
Rồi cơn mưa sẽ tạnh
Dòng sông xanh bình thường
Qua tháng ngày lũ lụt
Con sóng vờn yêu thương
Rồi cơn mưa sẽ tạnh
Gió xuân ùa trên đê
Em vui cùng bè bạn
Hân hoan đón Tết về.

Sóng ngoan

Vì sao con sóng
Trườn lên tới bờ
Rồi quay lại biển
Không ngồi lâu cơ?
Vì sóng rất ngoan
Biết vâng lời mẹ
Chỉ đi một chút
Là về ngay thôi
Sóng cũng như bé
Vâng lời mẹ cha
Mỗi khi tan học
Đừng nên la cà.

Trách mây

Nhọc nhằn trên đường xa
Gánh hàng rong theo mẹ
Mồ hôi cứ tuôn ra
Tấm áo nâu ướt nhễ
Mây đi đâu mất rồi
Không về đây che nắng
Mây gọi gió về thôi
Cho mẹ vơi cơn nóng
Mây đang ở trên rừng
Lửng lơ cùng khe suối?
Hay mây ra bờ sông
Tung mình mà tắm gội?
Sao mây không thương mẹ?
La cà đâu hở mây?
Về mau! về mây nhé!
Kẻo bé giận đây này!

Trăng con gái

Màn đêm như tấm thảm
Trải trên nền trời cao
Một vầng trăng vàng thắm
Rụt rè trên ngọn cau
Em nghe những vì sao
Trằm trồ khen đẹp quá!
Gió thu cũng xôn xao
Ừ! vầng trăng đẹp lạ!
Trăng dịu dàng bước xuống
Soi mình dưới đáy sông
Dòng sông vui quẫy sóng
Làm trăng thẹn vô cùng
Trăng đêm nay lạ nhỉ?
Cứ mắc cỡ là sao?
Hay trăng là con gái
Có đúng không bạn nào?

Trăng là gì hở mẹ?

Mẹ bảo: – Kìa ông trăng
Đêm rằm tròn lừng lựng
Bố bảo: – Ấy chị Hằng
Tính tình ưa làm nũng
Bé nhíu mày lúng túng
Ngẫm nghĩ và băn khoăn
– Trăng là gì hở mẹ?
Nó là con hay thằng?

Thông qua các bài thơ thiếu nhi trong tập 1008 bài thơ thiếu nhi của Nguyễn Lãm Thắng chúng ta dễ dàng cảm nhận được góc nhìn tinh tế của trẻ con. Ở đó có sự hồn nhiên nhưng cũng chính là độ tuổi mà con người ta nhạy cảm, tò mò về thế giới xung quanh. Đó là các câu hỏi tại sao lại có mưa, tại sao lại có bão…. Hy vọng bạn đã có được những phút giây nghỉ ngơi thư giãn với tập thơ này nhé!