Nhà thơ Tào Tuyết Cần và những kiệt tác trong tập thơ Tiết Bảo Cầm thập thủ hoài cổ thi

Tào Tuyết Cần là một gương mặt nổi bật trong nền văn học Trung Quốc. Những tác phẩm vang danh của ông đã khiến ông ngày một đến gần hơn với độc giả. Sự nhiệt huyết cùng ngòi bút của ông được người đời ngợi ca và ngưỡng mộ

Mười bài thơ hoài cổ của Tiết Bảo Cầm, nằm trong hồi thứ 51 của Hồng Lâu Mộng được xem là những bài thơ sâu sắc và tiêu biểu cho ngòi bút của ông

Chúng ta cùng nhau cảm nhận nhé!

Xích Bích hoài cổ 赤壁懷古

赤壁塵埋水不流,
徒留名姓載空舟。
喧闐一炬悲風冷,
無限英魂在內遊。

Xích Bích hoài cổ

Xích Bích trần mai thuỷ bất lưu,
Đồ lưu danh tính tải không chu.
Huyên điền nhất cự bi phong lãnh,
Vô hạn anh hồn tại nội du.

Dịch nghĩa

Xích Bích đất bụi lấp đầy, làm dòng nước không thể chảy,
Chỉ có con thuyền nhẹ thếch mang tên tuổi người xưa đi mất.
Gió lạnh gầm rít làm những ngọn đuốc cũng buồn thảm,
Vô vàn linh hồn của những người tài giỏi còn quanh quẩn đâu đây.

Giao Chỉ hoài cổ 赤交趾懷古

銅鑄金鏞振紀綱,
聲傳海外播戎羌。
馬援自是功勞大,
鐵笛無煩說子房。

Giao Chỉ hoài cổ

Đồng chú kim dung chấn kỷ cương,
Thanh truyền hải ngoại bá Nhung Khương.
Mã Viện tự thị công lao đại,
Thiết địch vô phiền thuyết Tử Phòng.

Chung Sơn hoài cổ 鐘山懷古

名利何曾絆汝身,
無端被詔出凡塵。
牽連大抵難休絕,
莫怨他人嘲笑頻。

Chung Sơn hoài cổ

Danh lợi hà tằng bạn nhữ thân,
Vô đoan bị chiếu xuất phàm trần.
Khiên liên đại để nan hưu tuyệt,
Mạc oán tha nhân trào tiếu tần.

Hoài Âm hoài cổ 淮陰懷古

壯士鬚防惡犬欺,
三齊位定蓋棺時。
寄言世俗休輕鄙,
一飯之恩死也知。

Hoài Âm hoài cổ

Tráng sĩ tu phòng ác khuyển khi,
Tam Tề vị định cái quan thì.
Ký ngôn thế tục hưu khinh bỉ,
Nhất phạn chi ân tử dã tri.

Quảng Lăng hoài cổ 廣陵懷古

蟬噪鴉栖轉眼過,
隋堤風景近如何?
只緣占得風流號,
惹得紛紛口舌多。

Quảng Lăng hoài cổ

Thiền táo nha tê chuyển nhãn quá,
Tuỳ đê phong cảnh cận như hà ?
Chỉ duyên chiêm đắc phong lưu hiệu,
Nhạ đắc phân phân khẩu thiệt đa.

Đào Diệp độ hoài cổ 桃葉渡懷古

衰草閒花映淺池,
桃枝桃葉總分离。
六朝梁棟多如許,
小照空懸壁上題。

Đào Diệp độ hoài cổ

Suy thảo nhàn hoa ánh thiển trì,
Đào chi đào diệp tổng phân ly.
Lục triều lương đống đa như hứa,
Tiểu chiếu không huyền bích thượng đề

Thanh trủng hoài cổ 青塚懷古

黑水茫茫咽不流,
冰弦撥盡曲中愁。
漢家制度誠堪嘆,
樗櫟應慚萬古羞。

Thanh trủng hoài cổ

Hắc thuỷ mang mang yết bất lưu,
Băng huyền bát tận khúc trung sầu.
Hán gia chế độ thành kham thán,
Xư lịch ưng tàm vạn cổ tu.

Mã Ngôi hoài cổ 馬嵬懷古

寂寞脂痕漬汗光,
溫柔一旦付東洋。
只因遺得風流在,
此日衣衿尚有香。

Mã Ngôi hoài cổ

Tịch mịch chỉ ngân tý hãn quang,
Ôn nhu nhất đán phó đông dương.
Chỉ nhân di đắc phong lưu tại,
Thử nhật y câm thượng hữu hương.

Bồ Đông tự hoài cổ 蒲東寺懷古

小紅骨賤最身輕,
私掖偷攜強撮成。
雖被夫人時吊起,
已經勾引彼同行。

Bồ Đông tự hoài cổ

Tiểu hồng cốt tiện tối thân khinh,
Tư dịch thâu huề cường toát thành.
Tuy bị phu nhân thì điếu khởi,
Dĩ kinh câu dẫn bỉ đồng hành.

Mai Hoa quán hoài cổ 梅花觀懷古

不在梅邊在柳邊,
個中誰拾畫嬋娟。
團圓莫憶春香到,
一別西風又一年。

Mai Hoa quán hoài cổ

Bất tại mai biên tại liễu biên,
Cá trung thùy thập họa thiền quyên.
Đoàn viên mạc ức xuân hương đáo,
Nhất biệt tây phong hựu nhất niên.

Trên đây, uct.edu.vn đã dành tặng bạn những bài thơ vang danh của nhà thơ Tào Tuyết Cần. Hi vọng bài viết này sẽ làm quý độc giả hài lòng. Hãy đồng hành cùng chúng tôi để theo dõi những bài viết hấp dẫn hơn nhé! Thân Ái !