Nhà thơ Ly Hoàng Ly và tập thơ Lô lô (2006) phần 1 Khúc đêm (1)

Tập thơ làm nên thành công của Ly Hoàng Ly chính là tập Lô Lô. Tại thời điểm mới xuất bản nó như là một hiện tượng thơ. Và đó cũng chính là mạch cảm xúc mà cô không chỉ mang vào thơ mà còn nhiều sáng tác khác và các hoạt động hội họa của mình nữa. Để hiểu thêm về Ly Hoàng Ly và những tập thơ của cô hãy cùng tìm hiểu thông qua các bài thơ dưới đây bạn nhé!

Chiều im im

Chiều
Im im không nói
Đi trên phố
Rất đông

Chiều
Im im không nói
Đi trên phố
Quá ồn

Chiều
Im im không nói đi trên phố đông
Im im không nói đi trên phố ồn
Im im bánh xe quay vù

Chiều
Gió im im bụi nắng im im bụi
Làn mây im im ám khói trời xanh im im ám khói

Chiều
Im im trên phố đi đi qua phố
Ôm nắng ôm bụi ôm gió
Đem về nhà tắm rửa

Chiều
Im im và sạch sẽ
Ngồi trong phòng tắm
Im im chờ đêm lên

Đêm chảy lên trời

Kìa đêm chảy
Chảy lên trời
Buốt óc tôi
Vắt tóc lên mây
Tôi kéo đêm lại
Tóc rơi nghẹt sông
Kìa đêm chảy
Chảy lên trời
Máu tuột khỏi tim
Kìa đêm chảy
Chảy lên trời
Đáy sông khô cạn
Chiếc thìa nhôm đầy vết nứt
Tôi khát nước
Ngửa mặt lên trời hút đêm vào miệng
Lênh láng trời đen
Nhảy xuống lòng sông
Nằm chờ đêm ngập
Mặt trời nằm ốp la trên đất
Thiên thần mút lòng đỏ bằng đầu cánh mỏng
Thản nhiên nhìn
Đêm chảy
Chảy lên
Tôi…

Đêm là của chúng mình

Những đêm đèn sáng trưng
Trong căn phòng
Thức
Chiếc chăn bò trước ngực
Đi ngủ
Đi
Chiếc chăn màu xám trắng
Hỡi những kẻ ngủ đêm
Mang tình yêu
Đi ngủ
Thức được nữa không anh
Đem tình yêu
Rọi nắng
Đêm là của chúng mình
Tình yêu thắp sáng đêm
Đêm là của chúng mình
Sao nỡ ngủ
Hở anh
Em đành thức một mình
Những đêm đèn sáng trưng
Chiếc chăn bò trước ngực
Lạnh buốt
Đêm là của chúng mình…

Sóng đêm

Những hỗn loạn của ban ngày
Đêm không bắt được
Những nỗi lòng như sông uẩn khúc
Chỉ chảy được về đêm
Tôi lặng lờ trôi vào đường hầm thời gian
Ánh sáng và bóng tối chỉ là chất liệu cho những gì diễn ra bên trong cơ thể
Như nồi súp đặc quánh nhiều gia vị lờ lợ
Tôi sôi lên lọc bọc bằng lửa của mình
Những xe chở cát muốn đem hết cát ngoài biển vào bảo tàng
Nghệ thuật sắp đặt sắp đặt người nghệ sỹ phải lao tâm và mòn mỏi vì những điều không tưởng

Những tiếng rì rầm đêm đã váng vất lên bầu trời đen mặt đất đen và vầng trăng nhe Nhói
Đêm đã quá nhiều gia vị cho người ngộ độc thức ăn cuộc sống
Tôi trở về nằm trên chiếc giường êm màu hồng
Drap giường đính đầy hoa
Hoa khiến tôi ngạt thở dần dần
Ngạt thở dần dần…
Khi giấc ngủ đẫm hương hoa tưởng tượng
Tôi cứng đờ như xác ướp
Những hỗn loạn của ban ngày
Đêm không bắt được
Đêm tỏa sóng của đêm
Tôi – bắt – được – không?

Đôi chim sẻ

Em vượt qua nỗi buồn bằng chế ngự
Mắt không còn biết khóc
Không ráo hoảnh
Không buồn
Cũng không còn chỗ cho niềm vui

Đôi chim sẻ hót líu lo trên cành
Màu nâu dịu đằm mình vào nhau
Đôi chim sẻ trong tranh
Làm sao hót được
Chỉ biết nhìn nhau cái nhìn câm
Người xem tranh tự tưởng tượng điệu líu lo trên cành

Có đôi khi niềm vui thoáng bay qua lồng ngực
Làm nỗi buồn khẽ nhíu lại
Có con bướm khẽ bay qua mạng nhện
Nhíu lại rồi chết

Em vượt qua nỗi buồn bằng chế ngự
Quả tim chứa những dòng chảy lặng lờ
Những dòng – đỏ – lặng – lờ
Không mùi vị
Và không ướt

Em vượt qua nỗi buồn bằng chế ngự
Nhìn đôi chim kia
chết

Mỏng mòng mong

Mỏng mòng mong bánh xe đi bánh xe quay
Quay mỏng mòng mong bánh xe quay bánh xe đi
Những chiếc lá hút nhựa cây
Những bông hoa đỏ mút chặt chân nhà tắm
Tiếng rào rào xối nước đêm ướt
Tiếng chuông đêm xối xuống đống đất sét đất sét ướt
Mỏng mòng mong bánh xe lăn bánh xe quay
Quay mỏng mòng mong bánh xe quay bánh xe lăn
Như hạt nắng hút chặt mặt đường không thấm nước
Cái nhìn
lưỡi dao
quết vào mắt nhau
Tiếng ngói khô nứt giữa trưa tanh tách
Mỏng mòng mong bánh xe đi bánh xe lăn
Lăn mỏng mòng mong bánh xe lăn bánh xe đi
Người đàn bà miệng mút những câu kinh
Tiết ra chất nước “ngộ” quanh năm
Mỏng mòng mong bánh xe
Xe mỏng mòng mong bánh xe
Gói mưa vào lá chuối
Hôm sau ra chợ bán
Lá chuối khô mưa mốc
Người bán hàng mặt hốc
Gói đêm vào lá chuối
Ban trưa ra chợ bán
Lá chuối héo đêm bay đi
Người bán hàng ngơ ngẩn ngẩn ngơ
Gói nắng vào lá chuối
Nửa đêm ra chợ bán
Lá chuối ướt sương nắng tan như kem
Người bán hàng tần ngần đứng mút tay
Tôi đang ở đây
Giờ phút con mắt díp
Đêm vào đầy trong mắt
Tràn lên gối
lên chăn
lên tóc
Sáng ra mang bộ tóc đêm
Vẫy vùng gió vụt quay bay đêm
Đêm rớt xuống cống
Mỏng mòng mong
Ô đêm mỏng mòng mong…

Trầm cảm

Em không biết đến tình yêu nồng nàn
Rượu tình yêu có say những đêm không anh
Người phụ nữ tự trói mình
Bằng sự dửng dưng của anh
Em không biết đến mây quấn quýt trăng
Ồn ào đưa gió lên cây
Người phụ nữ tự làm lạnh mình
Bằng sự hời hợt của anh
Em không biết đến tiếng hót đắm say
Đôi chim sẻ rúc rích bên nhau
Người phụ nữ tự trầm cảm
Bằng giấc ngủ của anh.

Ngoặc đơn trong đêm

Đêm đem em vào đen
Đen đem em vào đêm
Những dấu ngoặc đơn
Gói những dòng chữ giải thích
Không thoát ra được
Những con chữ màu đen
Dấu ngoặc cũng màu đen
Em ngại ngần những ẩn chứa không còn trong vắt
Con tim nô nức đi theo tiếng hát của vùng đêm
Ở đó có bạn – tình – tưởng – tượng
Trong ngoặc đơn
Đêm đem đen vào em
Em đem đêm vào đen
Màu đen vẽ hình những cám dỗ tưởng tượng
Dậy mùi trong đêm
Mùi đen mùi đen mùi đen
Dậy mùi trong em
Mùi đêm mùi đêm mùi đêm
Dậy mùi giữa hai dấu ngoặc đơn
Khi giải thích đã là mất mát.

Đêm và anh

Đêm đã nhuốm màu lên làn da em
Lên đôi mắt vòng vòng một quầng đêm
Đêm đã nhuốm màu lên đôi bàn tay em
Để em không thể nhìn thấy anh
Bằng xúc giác
Đêm đã nhuốm màu lên chiếc lưỡi của em
Để em không thể nhìn thấy anh
Bằng vị giác
Đêm đã tràn vào từng sợi thủy tinh của chiếc đèn vàng
Và khe khẽ hát
Để em không thể nhìn thấy anh
Bằng thính giác.

Mở nút đêm

Chầm chậm, mở một chiếc nút áo
Soi vào gương chầm chậm, mở hai chiếc nút áo

Chầm chậm, mở ba chiếc nút áo
Soi vào gương, chầm chậm, mở chiếc
nút thứ tư

Chầm chậm, mở năm chiếc nút áo
Soi vào gương chầm chậm, mở nút thứ sáu…

Tìm hoài không thấy nút thứ sáu
Soi vào gương, cố tìm nút thứ sáu,
nút thứ bảy, thứ tám, thứ chín…

Mở mãi, muốn mở mãi
Mở bầu trời đêm trong lồng ngực

Nhưng áo chỉ năm nút
Nhưng đêm là vô tận

Mở mãi, muốn mở mãi
Mà bầu ngực vẫn trắng, không đêm

Mở mãi, muốn mở mãi
Bầu ngực này căng đêm
Soi vào gương
Bất lực và khóc

Trong vô vàn những giọt nước mắt
Một giọt đêm ứa ra từ bầu ngực trắng.

Trên đây là những bài thơ mà Ly Hoàng Ly viết trong tập thơ Lô Lô hay đặc sắc mà chúng tôi đã chọn lọc với bạn. Đây là một tập thơ viết nhẹ nhàng, sâu lắng và dễ đi vào lòng người đọc như chính con người của Ly Hoàng Ly vậy. Hy vọng bạn thích những vần thơ này và đừng quên đón đọc các phần tiếp theo của tập thơ này bạn nhé!

Xem thêm: Nhà thơ Ly Hoàng Ly và tập thơ Lô lô (2006) phần 1 Khúc đêm (2)