Trọn bộ những trang thơ Trần Dần được yêu thích nhất phần 1

Những trang thơ Trần Dần luôn thu hút sự quan tâm mạnh mẽ từ bạn đọc. Ông là một nhà thơ nổi tiếng trong nền thơ ca Việt Nam. Với một lòng nhiệt huyết đam mê sáng tác ông đã có một số lượng thơ đồ sộ đi vào lòng người. Ông luôn theo học hỏi tìm tòi và đổi mới lối thơ của mình sao cho đặc sắc nhất. Sự cống hiến đó đã được công nhận khi ông được truy tặng Giải thưởng Nhà nước về Văn học nghệ thuật năm 2007. Nếu bạn yêu thích nhà thơ này thì hãy cùng uct.edu.vn theo dõi bài viết này ngay bây giờ nhé!

Bài hát người lớn

Đi chơi! đi chơi!
Đầu trọc bình vôi
Hai tay hai hòn sỏi
Đi chơi! đi chơi!
Hai tay hai hòn sỏi
Đầu trọc bình vôi…
Đi chơi! đi chơi!

Bao giờ em đi lấy chồng

Bao giờ em đi lấy chồng?
để anh sắm mừng quà cưới?
Anh mừng em đôi chiếu mới
em về giải kín giường đôi
Anh đi sang tận làng Ngòi
tìm mua gạo cẩm
xu xê bánh cuốn
tự tay anh buộc lạt điều
đôi gối tằm thêu
anh nhờ người thêu hộ
thiếp mời chính tay anh hoạ
anh đi hai họ
báo tin từng nhà
anh nói mẹ cha
mượn nồi mượn chõ
em có cần anh đầu cỗ?
bảo người nhắn gọi anh sang
giò lụa chạo nem lợn quay xôi gấc
vật bò mổ lợn
con dao anh cắt
nuộc lạt anh thắt
chân giò anh chặt
que xiên anh vót
nạc mỡ anh pha
giò thủ anh nén
nước xuýt anh nếm
cỗ lòng anh thuôn
chả quế anh nướng
rau ghém anh trộn
bún ngâm anh chuội
thịt dọi anh thái
gỏi cuốn anh cuộn
đĩa hoa anh ướm
mâm son anh dọn
đũa trúc anh so
Hay em nhờ anh giúp về việc vặt?
nồi ninh anh bắc
hành hoa anh ngứt
rau diếp anh bứt
lợn béo anh khênh
buồng cau anh trảy
rượu vò anh quảy
thiếu gì anh chạy
thuốc lá anh cuốn
đèn măng-sông anh mượn
rạp lều anh dựng
khách mời anh đón
ghế bàn anh dọn
mâm cỗ anh bưng
Hay em nhờ anh giúp về văn nghệ?
để anh chuẩn bị chương trình?
Kèn hát anh mượn
trò vui anh chọn
bạn bè anh đón
tiết mục anh soạn
khẩu hiệu anh dán
xúc xích anh cắt
đèn đuốc anh thắp
chúc từ anh đặt
bình hoa anh cắm
khăn bàn anh giải
tuyên bố lý do anh nói
các mục anh nối
kèn tàu anh thổi
anh làm vui hai họ
vui đôi vợ chồng mới
anh lưu tới cuối
tiệc tan –
khách muộn anh tiếp
ghế bàn anh xếp
đồ đạc anh dẹp
mâm bát anh cất
đèn rạp anh tắt
thuốc lá thừa anh nhặt
Xong
xuôi – anh về.

Buổi chiều

Anh hát được nữa không?
Không gian hăm nhăm giờ
Ở một địa đầu xa vũ trụ
Khi buổi thu chiều lanh lảnh sao lên.
Anh hát được nữa không?
Giữa bản đồ không sạch sẽ
Địa cầu sa mạc màn bạc
Cuốn phim nhân ảnh chiều.
Anh hát được nữa không?
Con đường không gió túa
Ngẩn ngơ sa mạc lạc
Bụi thư viện chiều.

Buổi sáng

Ngoài kia,
Liên hồi phố.
Cây non hây hây
Con đường béo xụ.
Bộ hành rạng sáng
Ban mai thiếu tháng.
Những tích tắc mỏng tang
Ngọt lừ phố sạch.
Hàng phở sớm đốt lò
Than hồng góc phố.
Những tiếng động ban mai
Thơm – trong – ngọt lịm.
Em đi – áo len màu phi lao
Em đi – áo bông xù lót đỏ.
Xe điện lanh canh phố sớm
Vài ngôi nhà mới bật đèn.

Chiều quen

Chiều đen
Mưa quen
Hạt nhoè hoen
Mưa hoen
Bóng đèn đen
Địa lý nhoèn
Thế giới choèn
Không kèn
Bộ hành chen
Gió lèm bèm
Bản đồ lem nhem
Chợ phường quèn
Thành công hèn
Nghi ngút khói mưa quen

Chiều vô nghĩa

Gió thổi quá tay
Lạnh cây Bàng bé
Chiều thu cổ lỗ sĩ
Công viên đồng chí
Sương sa cà khịa
Cho tôi một ngày chức năng vô lý!
Để tôi ngồi vô nghĩa nhất
Vô tri…

Chín khúc mưa thư

Em ơi!
Ai xui nhà ươm chín mái?
Tơ ngâm chín vại
Dâu xanh chín bãi
Tằm ngã – chín nong
Ai xui cửa chín chấn song
Đường về phố em đèn lên chín ngả
Thư đi ngỡ ngàng chín ngõ…
Vườn hoa chín cửa
Đợi chờ – chín đêm
Ai xui hồ chín lá sen?
Thuyền bơi chín sải
Ca đêm chín người chạy
Còi tầm chín ngả gọi
Hẹn nhau chín tối
Xưởng xa chín ống khói
Chín người – tìm thư
Ai xui chắn chín ngã tư?
Chậm giờ chín phút
Ai xui chín ô kính ướt
Ngoài trời lá bứt
Chín cản gió lốc
Chín dây đàn – đứt
Chín bông cúc – ngứt
Chín tờ giấy – vứt
Chín nông nỗi – nhức
Chín khúc – lay lứt
Chín mảnh chai – sứt
Chín ngọn đèn – thức
Chín giọt mưa – nấc
Chín khuy áo – tức
Chín bình hoa – nứt
Chín bức thư – lạc
Chín trang – mực nhoè
Ai xui chín ngả mưa khuya?
Xưởng làm chín kíp
Cầu lim chín nhịp
Đò lên không kịp
Chín cửa sông khép
Nhầm chín bưu thiếp
Nhà nguội chín bếp
Buồng xưa – mưa nín
Dương cầm chín phím
Hẹn đi chín hẹn
Chín lần lạc thư
Ai xui?
Ai xui chín phố quanh co?
Chắn tàu chín đoạn
Anh đi chín sớm
Mưa to chín quận
Đèn muộn chín ngọn
Anh tìm chín xưởng
Chín thư không người nhận
Anh về chín ngõ lấm
Chín làn khói cuộn
Nhà trọ chín phản
Chín góc công viên sương ngậm
Anh về chín khách sạn
Chín con đường xám
Chín ngã tư vắng
Qua nhà chín bận
Anh về hối hận
Anh về nín lặng
Mưa dầm – chín đêm…
Ôi em!
Ai xui?
Ai xui khách sạn chín tầng?
Thềm lên chín bậc
Nhà cao chín nóc
Cửa quay chín góc
Anh trèo chín gác
Hành lang chín cột
Chín ngọn đèn bật
Chín buồng vào lạc
Bình phong chín bức
Thuốc ngủ chín cốc
Tải đi chín xác
Chín xe cứu thương rúc
Anh về cuối gác
Lầm chín chỗ quặt
Cửa đóng chín chốt
Chín cô hầu buồng thức
Chín thang máy tắc
Anh về lặng ngắt
Mưa gõ chín nóc
Chín cầu chì đứt
Chín cỗ xúc xắc mất
Anh ngồi không vặn nhạc
Xưng sống chín đốt
Đàn câm chín nốt
Chín mũi tiêm ngất
Chín điếu thuốc đốt
Chín quyển sách không đọc
Chín bức thư lạc
Chín sổ địa chỉ nát
Chín dây điện thoại cắt
Chín tầng khách sạn
Mưa gõ chín đoạn
Anh ngồi nín lặng
Anh ngồi hối hận
Mưa dầm – lạc thư
Em ơi!
Em ơi!
Thư!… Thư!… Thư!… Thư!…
Địa chỉ đề – mưa ướt
Chín lần – thư mưa…

Chúc Tết

Chúc tất cả
Từng mái nhà đừng khơi tro tàn xám lạnh
Đừng để lại cái hôm qua ở góc nhà
Đừng ủ ở con tim
Những xác ướp năm nảo năm nào
Nặng mùi thế giới cũ

Cột đèn câm

Vào đời
tất cả
chỉ có vé: đồng hạng
mọi thứ đặc quyền đều
sặc sụa bất công.
Tôi có vệ tinh
rồi có nhà ga xanh
nhà ga tím
trong một vũ tru
chẳng hiền lành.
Cái lồng chim quá chật
tôi bay đâu
cũng cụng đầu.
Tôi có khả năng im lặng
như một cột đèn câm
đầu phố thơ ngây.

Đi công viên

Anh đi trong công viên
Năng lượng chữ: gợi tình
Sinh tình, thú tình, truyền tình.
Em đi trong công viên
Khi anh hờ hững mắt
Nếu không vi phạm nhìn
Biết đâu em đẹp thế!

Đoạn kết

Cấp cứu! Cấp cứu!
Ô tô chẹt lá chết…
Một cặp đi ngang đường bẹt
Hãy để tôi đi tìm đêm trăng vườn quýt!
Điện thoại kêu thét
Con cốc đi xa
Chương ba tiểu thuyết
Hành trình!… Hành trình!…
Không thấy sương bay thành vệt…

Hai bài thơ lẻ

ván chiêm bao! – ván chiêm bao!
cứ thế tới ngày tận thế
mỗi người
sột soạt
một chiêm bao!
ván thu không! – ván thu không!
cứ thế tới ngày tận thế
mỗi người
thăm thẳm
một thu không!

Khó ở

Vũ trụ khó – ở bài tiết nước
Cơn mưa tình nguyện ướt
Đôi mắt tình nguyện nước
Ngước nghiêng.
Vũ trụ khó ở – bài tiết nước
Chân trời bắt buộc nước
Đôi mắt tình nguyện ướt
Ngước nghiêng.
Vũ trụ khó ở bài tiết nước
Chân trời bắt buộc ướt
Cơn mưa bắt buộc nước
Đôi mắt ướt – ngước nghiêng.

Không đề số 4

Mưa rơi phay phay
Ngã tư năm ngoái
Biết tôi khờ dại
Em đi không sao chống cự nổi
Đại lộ tai hại
Em dài man dại
Em dài quên che đậy
Em dài tê tái
Em dài quên cân đối
Em dài bối rối
Em dài vô tội
Em dài – khổ tâm…

Một tia hy vọng

để tặng người tuyệt vọng
Những đêm không trăng sao
Những ngày không nói nắng
Những người đang khó khăn
Những kỳ mưa bão lâu
Những quầng con mắt sâu
Những bàn tay với lên
Những thời gian tối đen
Những đời không ánh đèn.

Em ơi em
Những khúc sống đang dầm mưa dãi gió
Khi người ta chỉ còn chết mà thôi
Ta hãy giữ chỉ một tia hy vọng
Một tia thôi
            để thắng và yêu.

Mưa thành phố

Mưa ngâu tình nguyện khóc
Phố khoả thân mưa
Long tong võng mạc nước
Trong veo từng nét dọc.
Em đi trong men mưa
Thầm chiều mưa cốm chanh
Tuổi cốm con mắt háu
Nức nở mưa.
Em không tình nguyện khóc
Ngước nghiêng nức nở nước
Trong veo từng nét dọc
Phố khoả thân mưa.
Tuổi cốm con mắt háu
Long tong võng mạc nước
Nức nở – mưa
Nốt chân đi thành sẹo phố hồng trần.

Trên đây, chúng tôi đã dành tặng đến quý độc giả những trang thơ đặc sắc nhất của nhà thơ Trần Dần. Qua đó ta cảm nhận được một phong cách thơ độc đáo cùng những bước đột phá đáng nể trong sáng tác thơ của ông. Hãy cùng nhau cảm nhận ngòi bút kiệt xuất này nhé các bạn! Thân Ái!