Trọn bộ những trang thơ Trần Dần được yêu thích nhất phần 4
Trọn bộ những trang thơ Trần Dần ngay sau đây sẽ giúp các bạn cảm nhận được sự tài năng trong sáng tác của nhà thơ vang danh này. Đọc thơ anh ta cảm nhận được một phong cách thơ mới lạ và giàu lòng nhiệt huyết đam mê với con đường thơ ca của mình. Ông được nhà nước truy tặng nhiều giải thưởng văn học danh giá được nhiều người ngưỡng mộ. Hãy cùng nhau đón xem nhé!
Sổ thơ 1977
.ôi kẻ thác sinh lầm nhiệt đới – đã qua bao chí xuyến buồn
.tôi vốn Khác Quê. Khác Xứ. Tôi ở chỗ khác…
…tam bách dư niên…Tôi ở xứ Không Mây.
.ám ảnh không mây – bày thuỷ quỉ – tiếng gì buồn hơn tiếng Ra Đi ? Đi…
Mộ ngày. Bóng heo may. Tôi đi trong mộ ngày.
.bên kia nguyên lí thú vui…tôi chẳng thể thú vui gì nữa. Hay thú vui đi không để địa chỉ lại ?
Sổ thơ 1978
.ai bắt tội các vì sao đấy nhỉ ?
đêm nào
sao cũng
thắp. thâu canh.
áy n-áy h-ành tinh
áy náy
ai bắt tội các vì sao đấy nhỉ ?
.tôi vẫn tự đời ngàn…
cao bóng nhân gian.
Thơ 63-64 (trích)
Tôi biết nhược điểm của đêm đông
Nó dài vơ dài vẩn…
Gió thổi tợ thằng rồ
Vặt trụi hàng cây…
Lá ngã – giệ đường đôi
Sương bay lèm nhèm đại lộ
Ngang phố – Tôi châm điếu thuốc cuối cùng
Ngực thở khói diêm sinh.
Đi chởi! Đi chơi!
Đầu trọc bình vôi
Hai tay hai hòn sỏi
Đi chơi! Đi chởi!
Hai tay hai hòn sỏi
Đầu trọc bình vôi…
Đi chởi! Đi chơi!
Phin cà phê đêm
Giọt rơi thăm thẳm
Những vết Nô-en
Lẩm cẩm đời nhau
Ơi em!… Nô-en!…
Nô-en!…
Đáng lý đừng Nô-en thì phải!
Chuông khánh thẫn thờ
Lủng củng ngã tư xưa…
Gió thổi quá tay
Lạnh cây bàng bé…
Chiều thu cổ lỗ sĩ
Công viên đông chí
Sương sa cà khịa
Cho tôi một ngày chức năng vô lý!
Để tôi ngồi vô nghĩa nhất
Vô tri…
Em ơi!
Ai xui nhà ươm chín mái?
Tơ ngâm chín vại
Dâu xanh chín bãi
Tằm ngã – chín nong
Ai xui cửa chín chấn song
Đường về phố em đèn lên chín ngả
Thư đi ngỡ ngàng chín ngõ…
Vườn hoa chín cửa
Đợi chờ – chín đêm
Ai xui hồ chín lá sen?
Thuyền bơi chín sải
Ca đêm chín người chạy
Còi tầm chín ngả gọi
Hẹn nhau chín tối
Xưởng xa chín ống khói
Chín người – tìm thư
Ai xui chắn chín ngã tư?
Chậm giờ chín phút
Ai xui chín ô kính ướt
Ngoài trời lá bứt
Chín cản gió lốc
Chín dây đàn – đứt
Chín bông cúc – ngứt
Chín tờ giấy – vứt
Chín nông nỗi – nhức
Chín khúc – lay lứt
Chín mảnh chai – sứt
Chín ngọn đèn – thức
Chín giọt mưa – nấc
Chín khuy áo – tức
Chín bình hoa – nứt
Chín bức thư – lạc
Chín trang – mực nhoè
Ai xui chín ngả mưa khuya?
Xưởng làm chín kíp
Cầu lim chín nhịp
Đò lên không kịp
Chín cửa sông khép
Nhầm chín bưu thiếp
Nhà nguội chín bếp
Buồng xưa – mưa nín
Dương cầm chín phím
Hẹn đi chín hẹn
Chín lần lạc thư
Ai xui?
Ai xui chín phố quanh co?
Chắn tàu chín đoạn
Anh đi chín sớm
Mưa to chín quận
Đèn muộn chín ngọn
Anh tìm chín xưởng
Chín thư không người nhận
Anh về chín ngõ lấm
Chín làn khói cuộn
Nhà trọ chín phản
Chín góc công viên sương ngậm
Anh về chín khách sạn
Chín con đường xám
Chín ngã tư vắng
Qua nhà chín bận
Anh về hối hận
Anh về nín lặng
Mưa dầm – chín đêm…
Ôi em!
Ai xui?
Ai xui khách sạn chín tầng?
Thềm lên chín bậc
Nhà cao chín nóc
Cửa quay chín góc
Anh trèo chín gác
Hành lang chín cột
Chín ngọn đèn bật
Chín buồng vào lạc
Bình phong chín bức
Thuốc ngủ chín cốc
Tải đi chín xác
Chín xe cứu thương rúc
Anh về cuối gác
Lầm chín chỗ quặt
Cửa đóng chín chốt
Chín cô hầu buồng thức
Chín thang máy tắc
Anh về lặng ngắt
Mưa gõ chín nóc
Chín cầu chì đứt
Chín cỗ xúc xắc mất
Anh ngồi không vặn nhạc
Xưng sống chín đốt
Đàn câm chín nốt
Chín mũi tiêm ngất
Chín điếu thuốc đốt
Chín quyển sách không đọc
Chín bức thư lạc
Chín sổ địa chỉ nát
Chín dây điện thoại cắt
Chín tầng khách sạn
Mưa gõ chín đoạn
Anh ngồi nín lặng
Anh ngồi hối hận
Mưa dầm – lạc thư
Em ơi!
Em ơi!
Thư!… Thư!… Thư!… Thư!…
Địa chỉ đề – mưa ướt
Chín lần – thư mưa…
Hai chân chọ chẹ
Vườn hoa vô lý
Cặp đùi vô ý
Ngôi sao vô vị
Phố dài vô lễ
Chiều xanh vô nghĩa…
Ôi chao! Thu rồi!… Bất tử
Đại-lộ-thi-sĩ
Sương sa lia lịa
Hành trình…
Mưa rơi phay phay
Ngã tư năm ngoái
Biết tôi khờ dại
Em đi không sao chống cự nổi
Đại lộ tai hại
Em dài man dại
Em dài quên che đậy
Em dài tê tái
Em dài quên cân đối
Em dài bối rối
Em dài vô tội
Em dài – khổ tâm…
Nô en
Đêm
Sương quen
Đùi đen
Bôi kem
Cà phê phin
Mưa len
Nô-
en
Đèn
Chen
Thằng điên
Ngồi quên
Đứng quên
Nằm quên
Tầu lên
Ghìm
Tim
Muốn quên
Cần quên
Thêm quên
Càng quên
Không quên
Nô-
-en
Em!
Cài then không-tên…
Trăng xiên
Vườn sim
Im
Tim
Chim
Lim
Dim
Công viên đêm
Đầu tiên
Ngồi nguyên
Ngồi thêm
Ngồi
Im…
Em đi chia tư
Chiều thu xấu xí
Còi ùm bến tàu vô vị
Đại-lộ-lập-thể
Anh tìm không ra bệnh lý hàng đèn…
Đáng lý em không nên đẹp!
Đùi len mã vĩ
Triển lãm vườn hoa loã thể
Anatomie lá hẹ
Ôi chao! Ngón chân thường lệ!…
Mông non phi lý
Em mang chức năng bé tí…
…
Tôi đứng thẫn thờ
Đại lộ ngu si.
Mưa rơi đỗ xanh
Lanh tanh đường nhựa…
Pha lơ mành mành cửa lụa
Cho tôi ngồi chi ghế bàn mua thưở nọ!…
Kỷ hà lưng lá lúa…
Thơ chọn
Một chút nghề mưa gửi người chưa gặp.
Tôi thú thật, tất cả chúng mình là những tồi năng.
Ga cuối của lòng
chẳng nói
Sợ rằng như khói
– nói bay đi
Sợ rằng như nói
– khói bay đi
Ga cuối của lòng.
Sáng bảnh-bành-banh
Mày vẫn ngủ-ngù-ngu.
Rồi ra tôi sẽ buồn như núi
Lặng như ngày
Đau đáu như mây.
Mưa rơi phay phay
Ngã tư năm ngoái
Biết tôi khờ dại
Em đi không sao chống cự nổi
Đại lộ tai hại
Em dài man dại
Em dài quên che đậy
Em dài tê tái
Em dài quên cân đối
Em dài bối rối
Em dài vô tội
Em dài
Khổ tâm.
Tết đã đi không để địa chỉ lại
Nhợt nhạt mùi xoa.
Tôi kiếp trước tội gì thế nhỉ
Sao có quê hương thịt rất buồn?
Sao lại cho tôi quê cháo lú?
Quên cha quên mẹ, quên ngày hội, quên chạm ngõ, cưới xin, chôn cất.
Tang chồng không để, để tang xô.
Ai xuất bản nhiều đêm thế nhỉ?
Anh biết tại sao chưa?
Mãi mãi địa dư mưa
Tuần tua rua lấm đĩa dư mùa
Tiếng trắng khua khua.
Con trắng bước đi trắng, trắng đến nỗi chỉ bóng nó mới tím hơn.
Tôi đứng tuổi mà không đứng gió
Anh cứ mó thử một dấu phẩy văn phạm xã hội
Vuốt râu hùm xám còn đỡ nguy hơn.
Sinh tôi làm gì
tôi không hợp grammaire nào cả.
Sinh tôi đã có grammaire cho tất cả
Ắt là không juýt cho tôi
Tôi không thích mọi grammaire quần đùi may sẵn
Ví dụ một ngày tôi lại đọc là
Không
Ai cũng có ngày
Ngày của mình
Tôi không có ngày nào hết
Hai mắt đen ngàn lệ nhé
Tôi vẫn thõng tay trong chợ bụi đông người.
Tôi còn trẻ, tôi còn thao láo
Hão quá canh sáu
Des chimères au de là de la sixième veille
Cứ chia cho tôi những con hão nào đau đáu nhất cả
5 canh
Mát hão cuối kỉ.
Tôi còn trẻ tôi còn đi với ma quỷ
Cứ chia cho tôi những ma quỷ nào hung dữ nhất năm canh.
Tôi còn trẻ, tôi còn chịu ối tội
Cứ chia cho tôi những hơn crêv – Briz’ – Briz” coeur nào nhất rắm rối cõi nhân luân (math Briz’coeur tại gia)
Tôi còn trẻ, cafard còn lắm
Cứ chia cho tôi những briz’coeur nhất dớ dẩn trần đời.
Tôi còn trẻ, tôi còn đau đớn hết kỉ
Chia, cứ chia cho tôi những Briz”coeur nhất tim xé, nhị tam giằng (math chơi thua cuối kỉ – chơi được)
Nhân loại- tôi không chơi với các anh nữa
Ván nào anh cũng ăn gian.
Mỗi khi trở án Phù đồ, người ta lại nhắc tới người chơi thua
Phù đề tám vạn trò chơi
Người ta vẫn nhắc tới người -chơi -thua
Ngồi buồn kể mọi trò chơi
Kể ngang kể dọc kể người chơi thua
Chấp 7 cái Thời
Ván cờ thua vẫn được hoài 5 canh.
Ðược ván cờ thua
Thu hoạch bụi hồng.
Tóm lấy tu từ vặn ngoẹo cổ
Viết như khạc nhổ mọi tu từ.
Ngán cho những ván đàn ông
không hơn những kiếp anh hùng-lom khom.
Hiện thực là một hư cấu từ đầu chí cuối, từ dưới lên đầu.
Ai người bình giá cơn mưa.
Lời lang thang
Nghĩa trang – trang.
Sinh ra tôi
Chuyên đề thất vọng mọi người.
Không khóc nước này cạn lộc
Khóc nước này cạn khát vọng mà thôi.
Tôi rủ tôi đi vào cửa khó
Dễ ăn, dễ ngủ
Siêu lạm phát
Động vật dễ dàng.
Không đi đường dễ
Cửa dễ
Là
Cửa – tử
Ngày ngày nhấm nháp chân mây.
Mỗi ngày thu dọn một chân mây.
Mỗi ngày ăn vụng một mini.
Bốn cẳng chạy tới tận chân trời
Không bõ
Không bõ
Vớt về một canh cánh chiêm bao.
Tôi thích viết cái chưa biết
Mặc các ông viết cái đã biết.
Lời nói bao giờ cũng là một hối hận.
Mưa rơi không cần phiên dịch.
Khi cây khóc hết lá
Ngày khóc hết khói
Tôi về.
Càng chết tôi càng – bất tử
Eo ôi
Chết vẫn không yên.
Sáng tạo là một hành vi tổng lực và bất ngờ. Cả cái dái cũng tham gia sáng tạo.
Cô gì đêm ấy
Bỏ chồng chưa?
Thế là tôi vẫn lạc quan đen
Đâu phải tôi bôi đêm đen
Vào ánh sáng mọi điện đèn.
Không khóc không cười tôi vẫn chỉ lạc quan đen.
Vắng lặng tôi ra khỏi trời.
Bước lặng tôi về tuổi muội.
Ai chẳng có nhà nước của mình để khốn đốn với
nó.
Ôih
Đi đâu thoát được mùa người?
Gió tha người, ở các ngã ba.
Tôi đau ở
Mỗi người một vụ án
Mỗi người
Chôn
Sống
Một chân mây.
Tôi đau ở
Tôi thồ văn tự xứ này lên.
Tất cả diễn ra trong khói một tia nhìn.
Tất cả diễn ra trong lá vắng một tia nhìn.
Tôi tắt nốt
Những mặt trời rù
Trên
Rù rù
Những đám đông đen.
Tôi đã hát những ngày mai – không hát
Bây giờ tôi hát – lạc quan đen.
Mất ngủ hàng đèn
Trong một thủ đô đen.
Ngã ba đen
Ngã ba đen
Sự vật không đèn
Ai khóc
Ngã ba tim?
Hoa soi, hoa sói, hoa sòi
Hoa khói
Ga cuối của lòng
Tim cuối
Hai bàn chân cuối
Khóc đi thôi.
Tuổi cuối đi về xứ cuối
Có còn tia cuối nào không?
Tim cuối lê về phố cuối
Hay là tia khói cuối đã tan đi?
Nghi gì
Xá gì khi khói – cuối đã bay đi
Mây cuối của lòng
Con mắt cuối vẫn chong chong
Cho tôi ngồi phố khói
Ga khói của lòng, bướm khói liệng sân ga
Tầu khói
Chung nhau mầu tuổi khói
Đâu dè mắt khói chói chiêm bao/ mây bay
Chung đôi ngồi kể khói
Mưa rất xưa mà thu rất xanh
Mắt khói thế này – mắt khói để cho ai?
Tìm em
I
Anh vẫn tìm em qua thành phố sạch
Qua tinh mơ xe cộ sạch
Qua chiều sương toả lạnh sạch
Tìm em
Anh vẫn tìm em qua khu nhà nữ sạch
Qua ty văn hoá sạch
Qua trường học sạch
Qua nhà thuỷ tạ sạch
Tìm em
Anh vẫn tìm em qua cửa hàng mậu dịch sạch
Qua công ty du lịch sạch
Qua tầm tan trường kịch sạch
Qua đoàn phiên dịch sạch
Tìm em
Anh vẫn tìm em qua phòng triển lãm sạch
Qua khu sứ quán sạch
Qua sớm mai trường Đảng sạch
Qua Bộ Công nghiệp nặng sạch
Qua nha khí tượng sạch
Qua ca ba phân xưởng sạch
Tìm em
Anh vẫn tìm em qua thư viện sạch
Qua bưu điện sạch
Qua ngược xuôi dòng tàu điện sạch
Qua đêm trình diễn sạch
Tìm em
Anh vẫn tìm em qua nhà in sạch
Qua khu Kim Liên sạch
Qua đường Thanh Niên sạch
Qua sân truyền sạch
Qua hồ sen sạch
Qua nhà thuyền sạch
Qua nhà đèn sạch
Qua nhà kèn sạch
Qua nhà diêm sạch
Qua nhà thông tin sạch
Qua xưởng phim sạch
Qua xưởng dệt kim sạch
Qua đường nhà Tiền sạch
Qua trường nữ diễn viên sạch
Qua đầu giêng năm sạch
Tìm em
II
Anh vẫn tìm em qua chiều chủ nhật sạch
Qua công viên trong vắt sạch
Qua đèn hàn hạt sạch
Qua lưng vai thăn thắt sạch
Qua ngày ngăn ngắt sạch
Tìm em
Anh vẫn tìm em qua chiều thứ hai sạch
Qua đôi môi mời sạch
Qua Hồ Tây mây sạch
Qua nhà đôi ngồi sạch
Qua thơi thới ngày sạch
Qua đôi giầy sạch
Tìm em
Anh vẫn tìm em qua chiều thứ ba sạch
Qua đại học bách khoa sạch
Qua nhà ga sạch
Qua mùng 8 tháng 3 sạch
Qua tia mắt ngân nga đường Bà Triệu sạch
Qua vòng Bờ Hồ sạch
Tìm em
Anh vẫn tìm em qua chiều thứ tư sạch
Qua Cổ Ngư sạch
Qua vườn su su sạch
Qua bludờ sạch
Qua bệnh viện Việt Xô sạch
Qua dòng thư sạch
Tìm em
Anh vẫn tìm em qua chiều thứ năm sạch
Qua rạp Công Nhân sạch
Qua vườn ươm sạch
Qua gót chân tân chiều sạch
Qua đền Ngọc Sản sạch
Qua Gia Lâm sạch
Qua mùa dơn dờn sạch
Qua Đồng Xuân sạch
Tìm em
Anh vẫn tìm em qua chiều thứ sáu sạch
Qua toà báo sạch
Qua dòng xe pháo sạch
Qua hồ Bảy Mẫu sạch
Qua hoa viên tà áo sạch
Qua nhà mẫu giáo sạch
Qua khu gạo sạch
Qua đường long não sạch
Qua vườn bách thảo sạch
Tìm em
Anh vẫn tìm em qua chiều thứ bảy sạch
Qua dặng đèn đường mày mày sạch
Qua tắcxi hày hạy sạch
Qua khu Tám Mái sạch
Qua bộ hành qua lại sạch
Qua bàn pinhpông nhà máy sạch
Qua dòng người vồi vội sạch
Qua đường thành thoai thoải sạch
Qua nhà cây cậy sạch
Tìm em
Ơi em!
Anh sẽ có em kề năm tháng sạch
Có em kề khuya sáng sạch
Kề môi ngực sạch
Kề thao tác sạch
Kề đôi sức sạch
Kề trăm tuổi sạch
Kề đời
Anh sẽ có em kề tâm lực sạch
Kề gần xa lâu lý sạch
Kề anh em bác mẹ sạch
Kề liền hoa liền đế sạch
Kề khi sương sa tuần lễ sạch
Kề nhau
Anh sẽ có em kề đôi tay sạch
Kề đôi mày sạch
Kề đôi đời sạch
Kề đôi bổn phẩn sạch
Kề đôi người sạch
Kề vai
Anh sẽ có em kề thân tơ sạch
Kề guồng se sạch
Kề tay ngà sạch
Kề khi tua rua ngùa ngùa cửa sổ sạch
Kề khi chân đi tua tủa sạch
Kề anh
Anh sẽ có em kề se chỉ sạch
Kề bông nhuỵ sạch
Kề khi lỉnh kỉnh nồi niêu xoong chảo sạch
Kề khi hành trình quả đất sạch
Kề khi da mồi tóc bạc sạch
Kề em
Ơi em!
Kề thuyền sạch
Kề đèn sạch
Kề sen sạch
Kề phím sạch
Anh đã tìm em qua mưa tuần lễ sạch
Tìm em qua ban mai thành thị sạch
Tìm em qua chiều tà tỉnh lỵ sạch
Em nhỉ kề đôi năm thì sạch tháng thì giêng
Tình yêu
(Gửi em K(*) những ngày phải xa nhau)
Em ơi
anh không ngủ được
bốn đêm rồi !
Nhớ em
đường phố Sinh Từ
đen cả mũi
mùi than
mùi bụi
Nhớ gian nhà
bây giờ
lùi lũi
một mình em
Em ạ
Tình yêu không phẳng lặng bao giờ
Nó đè sóng
đè mưa
nổi bão…
Tình yêu
không phải chuyện
đưa cho nhau
ngày một bó hoa
Nó là chuyện
những đêm ròng
không ngủ
tóc tai bù
như những rặng cây to
nó vật vã
những đêm trời động gió
Tình yêu
không phải là
kề vai mơ
sầu mộng dưới trăng mòn
mà phải sống
phải cởi trần
mưa nắng
phải mồ hôi
chảy đẫm
tận buồng gan.
Tình yêu không phải
chuyện ngàn năm
kề sát má
mà bỗng dưng –
một quả tim chung
phải bổ nó
làm
đôi
người một nửa
người
ôm một nửa…
Tình yêu
không phải là
những chiếc toa đen
con tàu cuộc sống
tuỳ chuyến đi
mà cắt bỏ
hoặc nối thêm
Mà tự nó là
Một ĐẦU TẦU HOẢ
có nghìn toa
buổi – sáng
buổi – không đèn
Triệu mã lực
con tàu điên
tàu dại
nó đâm bừa
gãy cẳng
ngày đêm
nó hú chết
thời gian
khoảng cách
nó rú lên
trên trái đất
chưa người
chưa xã hội
chưa luân thường
ước lệ…
Tình yêu không phải
chuyện bạ sao yêu
cũng được
nó lạ lùng
như giữa một trời sao
triệu triệu ánh
Chỉ có anh
đã khản tiếng
kêu gào
mới gọi được
vì – sao – em
hay khóc
Và có em
đi mãi đến mê
người
mới dừng lại
ôm mình anh
buồn tủi
vì – sao – anh
rốc lửa
xém bên trời…
Tình yêu
không phải
có hoặc không
cũng được !
mà nó như là
những vần thơ
những bắp thịt
những đường gân
tổ quốcEm ơi
em lại khóc
em à ?
Gian nhà vắng
con chó nằm nó rú…
Anh mới đấm lên trời
dăm quả đấm
bao giờ anh
ngồi
chết
một gian buồng
bốn bức tường
nó giữ chịt người
anh
để giáo dục anh về nhiều chuyện
và chuyện yêu
là câu chuyện chúng mình…
Em đọc kỹ
trang thơ này nhé
Em đếm xem
bao chữ
bao vần
cũng tựa bao đêm
em ngắm trời sao
em đã thấy
một vì sao
ngất ngưởng
vì – sao – anh
nó chuyển bốn bên trời
đuôi nó cháy – đúng là
vì sao dữ
Anh cho phép
em khóc nhiều
khóc nữa
Em ơi
tình yêu em
không có tuổi bao giờ
mươi thế kỷ
vì sao
anh
vẫn cháy…
Về nẻo thanh tuyền
I.
Đời bỏ ta nằm dưới thuỷ cung
mờ đi! ơi ánh nguyệt vô cùng
hồn ta qua xứ ma làm loạn
nên thác trong đường trận hoả công
trải mấy thu dài trên Tử trấn
ta về nghe thế sự tàn vong
ngoài ta ai đón trăng huyền lặn
mà dẫn đi qua khỏi Cửu trùng?
II.
Trăng đi về nẻo Thanh Tuyền
từ đêm ta mất uy quyền thế gian
với ta đời có hờn oan
thì nghe gió chuyển mây vần mà nguôi
hồn ta mất mảnh thi hài
về trên thế tục ta đòi cố đô
tắt đi! ánh nguyệt mờ lu
để ta trốn khỏi mê đồ này đây
kìa trông! thế cục vần xoay
vì ta đã bắt đầu say mất rồi
sống cho hết thuở này thôi
rồi xem nét mặt mờ phai thế tình.
III.
Vỡ đi! này hỡi hành tinh
bỏ ta nằm dưới chân thành này ư?
tiếng ta than động giăng mờ
từng đêm ta gọi lá cờ Nữ vương
tắt cho ta! ánh tà dương
để ta về nấm mồ hoang đốt đèn
cùng ta đắm nửa khoang thuyền
giữa thu người gái Thanh Tuyền chìm châu
mờ đi! ơi anh tinh cầu
chẳng xem ta thác đêm nào ngoài khơi
thôi thôi! trời bỏ ta rồi
ngày sau ta trốn luân hồi mà đi.
Sổ thơ 1973
tôi ốm ở toàn – tôi phố cây đường đèn lúc mưa lá lẩm hoa trời sao và tín hiệu lạ.
.tất cả trăng sao bên kia đều công dụng hàng ngày đời mặt đất.
.tôi chôn rau là ở tận
bầu trời sao
xa thẳm ấy
nơi không phố phường
không chợ búa
chẳng đường ngang
ngõ dọc
tàu bè xe pháo cũng không.
.nếu như quả đất xám
càng cần anh tiếp xúc trong veo
dù cơn mưa eo
khúc ước vẹo khèo
yoặt yèo
đường khoèo.
Sổ thơ 1975
.sao lại cho tôi quả địa tối chỉ ? bao jờ tôi gỡ cho xong ? sao lại cho tôi một tan nát nhân lý! tôi hàn tôi gắn đến bao xong ? sao lại cho tôi đêm chín fía ? cô hồn bấc lụi hạt đèn chong ?
.đêm chín phía. ngày chín nghĩa. vô vị địa – gió lĩa xĩa – chiều lịa xịa. lá lĩa tĩa – chữ lữ.
.heo may. chia tay. em về không độ phố – heo may…
.cả những con đường cũng biết ước mơ.
.gặp một sân ga im lặng trắng.
.không bao giờ! và không bao giờ ? khách thơ có chỗ, ở trong huyên náo địa dư-người ?
trăng Á mặt trời Âu đều chẳng chiếu, vào chỗ nào là chỗ khách thơ đau.
.thơ là thuốc chữa cho ta, bệnh sống ?
chẳng bệnh gì đâu, chỉ mỗi bệnh sống. không thơ, lấy gì chữa chạy giúp giùm ta ?
.khách thơ chẳng thích gì quả đất. anh lạc hành tinh rồi! tội nghiệp!
.trên kia nến thắp các vì sao. ắt sao ấy phải cho ai cần thiết đấy! mật mã trời sao chỉ là Á-Y N-Á-Y Á-Y N-Á-Y- biết là áy náy hộ vì ai?
Sổ thơ 1976
cuối thu ơi – vàng lụi phố.
.mày biết không? tội nghiệp Harlem vàng.
.biển giấu sâu – trời giấu rộng – chữ giấu nghĩa.
.anh thắp chòm tinh nào?
đen. vàng. trắng. đỏ.
.lạ kìa đang sống đã là ma.
.họ cứ vu oan mặt trời ngủ.
.đố ai chọc mắt các vì sao.
.địa lý trắng…vàng…đen…nơi nào keo bửn nhất ? để anh về xa xỉ ước mơ…
.đêm nào cũng xa xỉ sao sa.
.ai giữ sổ trời tai ác thế ?
để địa dư vàng eo óc gió mưa.
.không có làm sao bé tí ấy lấy ai chong thấu sáng ngã ba-người ?
.ai kiến trúc trời sao đấy nhỉ ? như là một xứ mắt long lanh. Muôn thuở khôn dò xong mã-mắt ấy. đời đời bất động một phương trình.
.đố ai đọc mã sao trời. áy náy dậm dài – trên địa dư người – áy náy xa vời – dạ khúc Blời – ra khơi – hành tinh bơi – tinh tú lẫy của xa vời – đường trôi – chong đôi – thơi – rong chơi quỹ đạo ảo não – lửng- độc tấu lạo xạo – thẩm thấu bên kia vào huyên náo bên người.
.tôi có lời hứa chưa xong. có lời nguyền chưa trọn. có câu thề còn trăn trở nơi tim. thơ là trò rồ của những kẻ như tôi.
.bảo rằng sao đậu bến thiên hà. những con tàu Cốx Mốx mộng du xa. nhưng vũ trụ chỗ nào là bến đậu. 76 ngả vẫn không bờ – mà tinh tú lẩy giữa hư vô – từng số mệnh từng sinh linh cũng vậy. không bờ không chỗ đến chẳng nơi đi. những tác nghĩa li ti – gọi là núi, là người, là quả đất – Nam tào Bắc đẩu, Marx, Jupiter.
.mưa quanh dàn dạt hạt – phố. mây trắng. số nhà đen. hạt đèn thuở nọ.
.hạnh phúc tự tìm – chân lí ở an tâm
LỆNH: thôi đi những hạnh phúc – quần đùi may sẵn! giày dép – đóng sẵn! số ? cỡ ? những si líp sách chẳng vừa…coóc sê giáo khoa ca mà thịt hở…
RAO VẶT – Cần nhiều dân kẻ thắp. Địa điểm: tuổi trắng – đỏ – rừng đen – cao nguyên vàng. Lương bổng: không công. Ghi chú: người kẻ thắp tự túc hai bữa, một đời.
.mưa chiều – ngủ nụ cười rêu
.anh đau ở chỗ nào ? chỗ nào ?
đã là sao là áy náy thâu đêm ? để lúc ngày lên, nhoà, tự xoá
.anh đau ở chỗ nào ? chỗ nào ? – ai biết chỗ nào đau ?
những thành phố trắng phau – tênh…đêm…nghìn bờ biển lạ…
đêm…tênh…
.gió tha người, ở các ngã ba…
.bệnh sống vẫn tự chữa về đêm: chiêm bao
.ngồi buồn đốt một đống rơm…
.một bàn tay – vẫy – ngã ba mây
Sổ bụi 1988 – Về thơ mini (II)
.một Viết dãi ràu sinh ra một Đọc dãi ràu.
.thơ cổ lai đặt ở tứ lại – lời hay – hình ảnh đẹp – âm điệu ru hồn? tôi giản dị đồng nhất Thơ vào Chữ. Đọc cũng số nhiều như Viết số nhiều.
.đối với tôi – mất nước văn học là mất nước nhất.
.cái gì người ta biết: đấy là cái chớp mắt?
cái gì người ta không biết: đấy là THIÊN THU?
.ưu tiên tác nghĩa?
con Chữ ưu tiên…
bọn con Nghĩa phải sáu phía ruồi bu, à à vo ve quanh con Chữ
.Chữ như ám sát sự vật, từ đó đẻ ra Nghĩa mới.
.chỉ một chữ ốc vít chưa khớp là toàn bộ công trình chưa thể đi vào sử dụng.
.tôi viết – tức là tôi để con Chữ tự mình làm Nghĩa.1. tuyên ngôn cởi trói chân trời cởi trói các chân mây? 2. sám hối tôi đã khóa 88 chân trời khóa 88 chân mây… 3. sám hối quê đâu chỗ nào …tôi cũng thiếu quê hương 4. sám hối chống duy lí mưa rơi không cần phiên dịch
.về thơ mini
thách thức – thành thật
tôi như
thàn thàn
con
bàng – gãy cánh
vẫn thàn thàn – khinh mạn bão mưa
.phải hơi nghịch lí?
từ chết – không ai về, đã đành? nhưng đây nghịch lí lại:
cổ lai – từ sống – mấy ai về?
….xế ngày vẫn ra rả đường bay?
.không phá Bastille – không đề bạt làm người?
sao gọi là người – kẻ chẳng mở chân mây?
.tôi yêu những người khước từ ngay cả những đặc quyền đặc lợi chính đáng của mình.
.tôi vẫn đứng ở chân trời câu rút? Tôi than khóc những ngu dân còn u mê bái tượng? gục quì trước những tượng ma lem – tượng quỉ – tượng ác ma
tôi vẫn chốt ở chân trời Bayon chữ? tôi chỉ thờ con Chữ? thơ với tôi như tôn giáo không nhà thờ – không giáo chủ? chẳng tăng sư?
tôi vẫn chốt ở đầu Bayon chữ? thơ là mạng sống, là lí lịch thật đời tôi? Tư Mã nói tàm thay tôi kết luận?
.nói lái cũng có thể là thơ?
.những cái đầu chặt đầu xong vẫn chưa mở mắt? lại những cái đầu do mở mắt phải chặt đầu lâu?
.hàn lâm? “cứ hai người với nhau tôi gọi một hàn lâm” (Ngô Thì Nhiệm)
.tuổi muội…
vắng lặng
tôi ra khỏi trời…bước lặng tôi về tuổi muội
tôi vẫn sống ở thiên đường đổi mới
.lại đi?
khi cuộc THẾ đi về phản THẾ
.được ván cờ thua…giữa sẩm chiều
bước lặng
tôi đi sẩm tối
vẫn là người được ván cờ thua?
.thơ vì thơ tuyệt đối? hễ vì bất cứ gì khác, dù cao quí mấy, thơ sẽ chẳng còn là thơ? không đùa được với thơ. vì vậy, thơ khôn thể vì chim gái chẳng hạn? những thơ tình, thơ chính trị, bất kì tính từ nào, đều vô nghĩa, với tôi?
.tôi bước lặng bên tôi
không mốt hai – mà vẫn bước đều
cho đến lúc – say nâu
tôi rẽ vào fố lặng.
Trên đây, chúng tôi đã dành tặng các bạn những trang thơ hay và nổi tiếng của nhà thơ Trần Dần. Hãy chia sẻ bài viết này của chúng tôi đến những người bạn yêu thơ của mình nhé! Đồng hành cùng uct.edu.vn để theo dõi những bài viết hấp dẫn hơn nữa nhé!
Xem Thêm: Trọn bộ những trang thơ Trần Dần được yêu thích nhất phần 3
Tin cùng chuyên mục:
150+ Bài thơ thả thính Trai [Tuyệt Chiêu Tán Trai] Cực HOT
[HOT] 101+ bài thơ tỏ tình theo tên hay khiến Crush “đổ gục”
#199 Bài thơ tỏ tình Crush hay nhất làm “tan chảy” mọi trái tim
[Tuyển Tập] Thơ thả thính 2 câu Cưa Đổ Gái Xinh ngay từ lần đầu