Bài thơ Nhớ Một Thời Hoa Nắng – nhà thơ Phú Sĩ

Nhớ Một Thời Hoa Nắng là một bài thơ tình buồn. Hứa là gì để mỗi người một nơi, hứa làm gì để rồi mình em ôm ấp giấc mơ buồn. Đó là sự tiếc nuối, là day dứt trong tình yêu. Mời quý độc giả cảm nhận bài thơ dưới đây để hiểu thêm về những tâm tư của nhà thơ Phú Sĩ đã bày tỏ nhé!

NHỚ MỘT THỜI HOA NẮNG
Thơ: Phú Sĩ
(Cảm tác)
Em vẫn nhớ con đường đầy hoa nắng
Thuở chúng mình hai buổi sánh cùng nhau
Thuở tóc xanh còn phủ ấm trăng màu
Mình ước hẹn một mùa hương hoa sữa…
… … …
Anh thầm ước ngày kết tình đôi lứa
Ta sẽ về tắm mát bến sông xưa
Quê hương em êm ả chiếc cầu dừa
Màu nước nổi đưa anh về chung lối…
Em vẫn nhớ một thời còn nông nỗi
Em mãi yêu một màu tím xa rồi
Người thường bảo sắc tím vốn đơn côi
Như sắc tigon đã bao đời chìm nổi.
Nơi quê em những mảnh đời luôn vội
Tấm chân tình chan chứa mãi dần trôi
Ước mơ đời theo tiếng sáo chiều xuôi.
Nối tình yêu dưới trăng thề mộng ước…
Nhưng anh ơi tình em là không tưởng
Đường về làng xa cách nỗi niềm thương
Mơ cùng nhau một lối bước chung đường.
Nay khuất rồi ánh mắt tình đã lạnh…
Ngày xưa hỡi! Ngày xanh thôi quay lại
Gói một thời hoa nắng trải tình say
Giờ còn gì sau bao nỗi đắng cay
Giọt lệ rơi phai sắc màu hoa tím…
… … …
Chắc cũng bởi yêu màu hoa tan vỡ
Nên tình em cũng theo lối giăng mờ
Kỷ niệm buồn em ấp ủ trong mơ
Để nhớ mãi một thời yêu hoa nắng

Một bài thơ buồn, nặng trĩu tâm tư. Bài thơ là sự hồi tưởng về những kỉ niệm khi đôi lứa kề bên. Với giọng văn nhẹ nhàng, cấu tứ hay, bài thơ được nhiều người yêu mến! Hy vọng quý độc giả sẽ tiếp tục đồng hành cùng chúng tôi đã thời gian tới!