Bài thơ Tháng Mười Hai Cho Em – Đến, đi và gặm nhặm nỗi cô đơn

Bài thơ tháng mười hai cho em chính là thời gian, là tuổi xuân cùng anh, cùng tình yêu đong đầy hạnh phúc, cùng những giọt nước mắt cay đăng xót xa tiễn biệt. Và cuối cùng đó chính là sự cô đơn, lãnh lẽo đến tốt cùng. Với mạch cảm xúc đó, mời các bạn cùng tham khảo và gặm nhắm từng câu thơ trong bài này nhé!

THÁNG MƯỜI HAI CHO EM !
Thơ: Phú Sĩ
(cảm tác )
Tháng mười hai năm xưa
Mẹ cho em vào đời bằng tiếng khóc…
Nhưng không phải mùa thu chơi vơi lắm mộng
Cũng chưa có vết buồn trong ký ức đầu đông
Mùa thay mùa nối nhau trong mảnh đời cơ cực..
Tháng mười hai anh ơi !…
ngày mà em khôn lớn thành người …
Tháng mười hai em lây lất vào đời
Em biết nhớ biết thương biết hờn biết tủi
Mang theo nỗi cô đơn khi đêm về vắng lạnh.
Màu hoa tím lặng thầm cũng man mác gợn buồn
Tháng 12 ngày ta đếm yêu thương
Anh trải sắc xuân hồng trên đường xưa lá đổ.
Anh đem tình nồng sưởi ấm từng hơi thở.
Khúc giao mùa cho anh đến trong mơ …
Tháng mười hai bây giờ em thấm nỗi đợi chờ
Anh bay về đâu để đời em mỏi mòn lẻ bóng
Còn lại gì hay chỉ đợi chờ trong hoài vọng.
Gom kỷ niệm đau lòng đếm lại những sầu vương…
Tháng mười hai trong em
giờ còn chăng là đau xót tổn thương
Bởi lối yêu đã chia rồi hai ngả.
Có phải em sợ rồi những tháng 12 nghiệt ngã
Để trái tim này gặm nhắm nỗi đơn côi….

Tháng mười hai với đong đầy bao cảm xúc, anh đến, anh đi trong sự tiếc nuối vô vọng. Cùng nhau chìm đắm vào những câu thơ để hiểu thêm về con người, về chất thơ trong nhà thơ Phú Sĩ nhé. Hẹn gặp lại các bạn trong những áng văn thơ tiếp theo nhé!