Bài thơ Nhà Anh – Nhà thơ Dương Hoàng

Nhà Anh với những cảm xúc thơ vô cùng mượt mà, nhà anh là những cảm xúc của một cô gái khi được đến chơi nhà người yêu, bạn trai. Tuy rằng không giàu sang, nhưng chứa đựng cả một tình yêu vô cùng rộng lớn.

NHÀ ANH

Thơ: Dương Hoàng

Em thích về bên mái lá tranh xiêu
Nhà anh đó còn điêu linh nghèo khổ
Luôn trống trải gió lùa như nói hộ
Không giàu sang như thành phố huy hoàng
Em chỉ về ta dọn dẹp khang trang
Hơn biệt thự mà em đang sinh sống
Nơi em ở đâu được nghe gió lộng
Và đêm khuya nằm ngóng ánh sao trời
Không tin thì em cứ ghé lại chơi
Có đầy đủ trái cây mời đãi khách
Cứ yên trí vườn nhà anh trồng sạch
Nếu thích ăn anh chỉ cách em trồng
Nhà anh nghèo quanh năm với nghề nông
Vài mẫu ruộng để anh trồng lúa mới
Em có đến thì hẹn nha anh đợi
Cho em xem cò bay tới mỗi chiều
Nhà anh nghèo tuy nhà dột cột xiêu
Nhưng chứa cả một tình yêu rộng lớn
Anh nói thật mà không hề đùa giỡn
Gật đầu nha anh sẽ đón em về.
D H
***************
Ải Vy
GẬT GẬT
Em thích rồi nơi dân dã miền quê
Căn nhà lá theo anh về trú ngụ
Con đò nhỏ bao năm rồi chưa cũ
Kỉ niệm nào còn ấp ủ lời thương
Mình cùng nhau tay nắm bước trên đường
Dạo qua những mảng sương rơi còn đọng
Đàn én nhạn theo đàn bay khuất bóng
Khung trời hồng khoảng rộng áng mây xinh
Túp lều tranh in cảnh vật hữu tình
Nắng ló dạng bình minh xen kẽ lá
Tháng năm vẫn thầm mong chờ ai gạ
Mở lời mời cau trầu quả rước dâu
Anh có hay nhung nhớ như mở đầu
Anh ngỏ ý từng câu em mừng rở
Gật gật nhé cho duyên ta kết nợ
Nghĩa phu thuê chung nhịp thở mặn mà.
Nhưng vần thơ miêu tả về ngôi nhà nơi anh sống vô cùng mộc mạc và đơn sơ, nhưng vẫn làm toát nên cái tình, cái nghĩa ẩn chứa trong ngôi nhà đó là một tình yêu dành cho em vô cùng rộng lớn.